Tầng cao nhất của tập đoàn Thiên Phong, chỗ này là văn phòng riêng chỉ có CEO Ngô Quảng Phúc mới có tư cách vào.
Một người trung niên mặt chữ quốc mặc vest đang ngồi trước bàn làm việc, xem xét tài liệu.
Hai mắt anh ta sáng ngời có thần, lúc nhìn xung quanh thì có dáng vẻ hung mãnh, phong thái chững chạc, khí chất chỉ có những người ở trên cao lâu mới nuôi dưỡng ra được.
Anh ta chính là Ngô Quảng Phúc, CEO của tập đoàn giá trị thị trường gần chục tỉ này.
Có người gõ cửa phòng làm việc, Ngô Quảng Phúc không cả ngẩng đầu lên đã tùy tiện nói: “Vào”.
Giọng anh ta khá là uy nghiêm, mang theo khí phách đàn ông nồng đậm, khiến Lạc Kỳ vừa vào cả người đã tê dại, nghĩ đến cảm giác muốn chinh phục và ngang ngược trên giường của Ngô Quảng Phúc, mặt cô ta càng nóng hơn.
“Giám đốc Ngô”, Lạc Kỳ như một con rắn nước linh hoạt, liên tục cọ vào người Ngô Quảng Phúc, giọng nói ngọt ngào quyến rũ.
“Giờ là thời gian làm việc, cô không làm việc mà lên đây làm gì?”.
Mặt mày Ngô Quảng Phúc nghiêm túc, nhưng cơ thể lại đã có phản ứng.
“Tôi đã dặn dò hết việc hôm nay rồi, tôi nhớ giám đốc Ngô mà”.
Lạc Kỳ nhân lúc Ngô Quảng Phúc ngồi dịch ra sau, thuận thế trượt vào lồng ngực anh ta, dáng vẻ anh cứ làm gì em cũng được.
“Cái đồ hồ ly tinh này”, Ngô Quảng Phúc không kiềm được mắng một câu, nếu không phải giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-tu-chan-2/2666525/chuong-9.html