Quý Phong vỗ vỗ vai Trương Lỗi, thản nhiên cười:
- Không sao đâu, Từ Mặc sẽ không làm gì mình, bởi vì mình chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử nghèo không quyền không thế. Vả lại trong chuyện này mình cũng không lỗ gì, cứ coi như mọi việc đã kết thúc đi!
Trương Lỗi nhìn chằm chằm vào Quý Phong rồi lắc đầu:
- Phong, cậu sai rồi, cậu là anh em của mình, mình tuyệt đối không thể đứng nhìn cậu bị kẻ khác khi dễ. Yên tâm đi, việc này cứ giao cho mình, nếu như ngay cả chuyện này mà mình cũng làm không xong thì thật sự chẳng còn mặt mũi nào để mà nhìn cậu nữa!
Nghe gã nói mà trong lòng Quý Phong tựa hồ có một dòng nước ấm chảy qua, hắn vỗ thật mạnh vào vai Trương Lỗi rồi khẽ cười:
- Lỗi à, ý tốt của cậu mình xin tâm lĩnh, nhưng hãy để chuyện này chấm dứt ở đây đi!
- Tại sao?
Trương Lỗi Tử tức giận.
- Bởi vì mình còn có người thân!
Quý Phong thản nhiên:
- Nếu như chỉ một thân một mình, mình nhất định sẽ chơi với Từ Mặc tới nơi tới chốn, cùng lắm thì thí mạng! Nhưng chỉ e Từ Mặc hạ độc thủ với mẹ, cậu nói xem mình phải làm sao bây giờ?
Môi Trương Lỗi mấp máy nhưng gã thật sự không biết phải nói gì.
Quý Phong lắc đầu cười rồi nói tiếp:
- Chúng ta đều là thanh niên, cậu nóng mình cũng nóng. Nhưng mình không thể không nghĩ đến hậu quả!
Một lúc lâu Trương Lỗi mới khẽ thở dài:
- Tên điên này, cậu trưởng thành hơn mình rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-toan-nang-tai-hoc-duong/4509455/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.