CHƯƠNG 735: ĐƯỜNG MUỘI MÀ CŨNG HAM MUỐN. “ Ắch xì ..” Hoàng Dung trong lòng vừa mắng xong, một nơi khác Tống Thanh Thư đang nằm ở trên xe ngựa cũng hắt xì hơi, trong lòng kỳ quái: “Chẳng lẽ lại là hồng nhan tri kỷ nào đang mắng ta sao a? “ Một bên Hoàn Nhan Lượng giả vờ ra một bộ dáng quan tâm: -Đường Quát huynh, ngươi bị trọng thương lại còn trúng độc, tuy độc đã giải, nhưng thân thể vẫn còn hư nhược, sau khi hồi phủ thì phải điều dưỡng cho thật tốt .. Nhưng trong lòng Hoàn Nhan Lượng thì lại có ý nghĩ khác: “ Hừ, tốt nhất là ngươi sẽ không hồi phục được, không còn có đủ tinh lực để quan hệ chuyện nam nữ, khiến cho Hoàng Nhan Ca Bích phải chịu hư không khô hạn kéo dài, để rồi phải tìm cách giải tỏa sự thèm khát…” Thực theo bối phận mà nói, Hoàng Nhan Ca Bích là thân muội muội Kim Hi Tông, thì cũng chính là đường muội của Hoàn Nhan Lượng, vậy mà Hoàn Nhan Lượng đối với vị đường muội này luôn có loại tà tâm dâm loàn này, ngay cả Tống Thanh Thư phong lưu cũng chỉ đành có thể cam bái hạ phong. -Đa tạ vương Gia quan tâm, Tống Thanh Thư cũng bùi ngùi, -Lần này ta thấy tai kiếp khó thoát, chắc chắn đã ôm vào cái chết, không ngờ vương gia lại có thể đem ta cứu ra được, ân cứu mạng này, Đường Quát Biện có làm trâu ngựa, cũng phải tìm cách báo đáp vương gia. "Hừ, ngươi cứ đem thê tử hiến dâng cho ta làm mấy đêm là được rồi." Hoàn Nhan Lượng trong lòng cười lạnh, trên mặt lại là biểu lộ ôn nhuận: -Đường Quát huynh sao lại nói như vậy chứ, chúng ta vi thần cùng triều, vốn là phải giúp đỡ hỗ trợ lẫn nhau, huống chi chúng ta xưa nay có quan hệ thâm sâu, bổn vương làm thế nào mà thấy chết lại không cứu. Hoàn Nhan Lượng biết rõ ràng tình cảm mật thiết phu phụ của Đường Quát Biện, Đường Quát Biện lại không giống như Sùng Nghĩa Quân Tiết Độ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, chủ động đem thê tử hiến dâng cho mình, nghĩ đến lúc trước Đường phu nhân không biết, còn cho rằng mình dùng bỉ ổi thủ đoạn vô sỉ mới chiếm đoạt được nàng, Hoàn Nhan Lượng thầm nghĩ nếu có cơ hội sẽ nói cho nàng biết chân tướng sự thật. Trong đầu lại hiển hiện Đường phu nhân kiều mị dung nhan, Hoàn Nhan Lượng đột nhiên nhướng mày, không biết vì sao, gần đây hắn tựa hồ đối với Đường phu nhân về cái phương diện kia thì lại không có hứng thú tới. "Xem ra nữ nhân dù xinh đẹp đến đâu, cứ đè ra làm hoài thì cũng sẽ ngán." Hoàn Nhan Lượng tìm một lý do để tự thuyết phục mình về chuyện tự nhiên không còn hứng thú với Đường phu nhân, nên lập tức rất nhanh lại đem sự chú ý chuyển dời đến Hoàng Nhan Ca Bích thê tử của Đường Quát Biện . "Sớm muộn cũng có một ngày, bổn vương phải cưỡi lên trên thân thể của Hoàng Nhan Ca Bích xinh đẹp này, phải đâm thật sâu đồ vật của mình vào cơ thể của nàng cho thỏa lòng mong ước! “ Nghĩ đến lại có liên hệ máu mủ với Hoàng Nhan Ca Bích, Hoàn Nhan Lượng liền cảm thấy thân thể của mình bên dưới hạ thể liền bành trướng, nên vội sửa sang y phục, để tránh bị Đường Quát Biện nhìn ra dị thường. Tống Thanh Thư tuy phát giác được nhịp tim của Hoàn Nhan Lượng đột nhiên tăng tốc, nhưng cũng không rõ ràng Hoàn Nhan Lượng đang có ý nghĩ gì, tiếp tục giọng nói của Đường Quát Biện: -Vương gia, lời khách sáo ta cũng không muốn nhiều lời, ngày sau vương gia có cần đến chuyện gì, Đường Quát Biện này sẽ xông pha khói lửa cũng không chối từ. Hoàn Nhan Lượng rất hài lòng với phản ứng của đối phương lúc này, hắn tốn khí lực lớn như vậy để cứu Đường Quát Biện, đương nhiên không cam tâm chỉ vì ngăn chặn miệng lưỡi dị nghị của triều đình, mà có thể thắng lấy trong tâm của đối phương, thì điều này không thể tốt hơn. Bất quá hắn rất nhanh nhớ tới một chuyện, làm bộ trong lúc lơ đãng hỏi: -Đường Quát huynh, đêm đó đến tột cùng phát sinh ra chuyện gì, ngươi làm sao lại rơi xuống trong tay của Hoàng Dung. Chuyện này Hoàn Nhan Lượng nhất định muốn biết rõ ràng, dù sao đêm đó sát thủ là người của hắn phái đi, nếu Đường Quát Biện biết thân phận những sát thủ này, như vậy thì cho dù có tính toán lưu lại Đường Quát Biện, hắn cũng phải đem đối phương diệt khẩu. Tống Thanh Thư trong lòng nhảy dựng, lập tức cũng biết được đối phương đang quan tâm thực chất là cái gì, bất quá đối với vấn đề này, hắn đã sớm chuẩn bị, không chút hoang mang đáp: -Thực ra nhắc đến, đến bây giờ ta cũng còn như lọt vào trong sương mù, đêm đó ta đang trong phòng nghỉ ngơi, đột nhiên xông tới mấy tên áo đen. . Nói đến đây, hắn cố ý dừng một chút. Hoàn Nhan Lượng quả nhiên bị chú ý, vội vàng hỏi: -Đường Quát huynh có biết qua thân phận mấy tên áo đen kia không vậy? Tống Thanh Thư âm thầm bật cười, cho dù nếu mình không rõ ràng chân tướng, nhưng Hoàn Nhan Lượng bây giờ bộ dáng nóng vội cũng liền lộ ra chân tướng. Tuy nhiên hắn cũng không có biểu lộ ra, ngược lại là bộ dáng nghi hoặc: -Ta cũng không rõ ràng lắm, nhưng những người kia tràn đầy sát khí xông tới, bất quá bọn chúng còn chưa kịp hành động, thì Hoàng Dung đã dẫn người xông tới, tiếp lấy song phương đánh nhau một trận, mấy tên áo đen kia rất nhanh liền bị giết, tiếp lấy ta thì bị Hoàng Dung bắt mang đi. Hoàn Nhan Lượng âm thầm thở nhẹ nhỏm một hơi, bất quá nghĩ đến Hoàng Dung ba lần, bốn lượt đào tẩu, Hoàn Nhan Lượng liền một bụng nộ hỏa: -Hoàng Dung xú nương này, sớm muộn có một ngày ta sẽ đem nàng bắt lại. . . để cho Đường Quát huynh một phen xuất khí hả dạ. Tống Thanh Thư thần sắc cổ quái nghĩ thầm: "Hoàng Dung kia không phải là xú nương, ngược lại thơm ngọt cực kì." Nghĩ tới những lúc hưởng thụ cái âm hộ danh khí Phi Long của nàng, hắn vẫn cũng có chút chưa thỏa mãn. Hoàn Nhan Lượng cười hắc hắc: -Hoàng Dung thật đúng là đại mỹ nhân, tên đại hán ngốc Quách Tĩnh này có tốt diễm phúc, bất quá chỉ sợ hắn sau này không còn hưởng thụ được cái thân thể sung mãn của Hoàng Dung kia mà thôi.. -Há, vì sao? Tống Thanh Thư thần sắc nhất động. Hoàn Nhan Lượng đem chuyện mình thâu long chuyển phượng đem giải dược chính thức đổi thành độc dược kể cho Tống Thanh Thư, nghe được Tống Thanh Thư thấy mình may mắn không thôi, nhờ vào chính mình nước cờ cao tay hơn, nếu không phải vậy vô tình hại chết Quách Tĩnh, thì Hoàng Dung đời này không hận chết mình thì mới là lạ. -Chỉ sợ không bao lâu, Hoàng Dung sẽ trở thành quả phụ xinh đẹp nhất thiên hạ này. Hoàn Nhan Lượng trong mắt tinh quang chớp động, cùng Tống Thanh Thư liếc nhìn nhau, trong xe ngựa vang lên tiếng cười hiểu ý khả ố của hai nam nhân .. Cùng Tống Thanh Thư trò chuyện một hồi qua đi, Hoàn Nhan Lượng quay trở lại xe ngựa của mình ngồi, Mộ Dung Bác rất nhanh lại gần, nhỏ giọng nói: -Vương gia, có muốn nhân cơ hội trên đường đi diệt trừ Đường Quát Biện? Hoàn Nhan Lượng lắc đầu: -Bổn vương đã thay đổi chủ ý, bây giờ Đường Quát Biện đối với bổn vương biết ơn đến rơi nước mắt, giữ lại hắn so với giết hắn thì càng có chỗ tốt hơn. Mộ Dung Bác nhướng mày: -Nhưng hắn dù sao cũng là thân muội phu của hoàng thượng, về sau chỉ sợ sẽ không đứng về phía của chúng ta bên này. . . -Bổn vương tự có chừng mực. Hoàn Nhan Lượng như có điều suy nghĩ đáp.. Mộ Dung Bác do dự một chút, vẫn là nói tiếp: -Đường Quát Biện có thể hay không giả vờ không biết đến thân phận những tên hắc y nhân kia trong đêm đó? -Cũng có khả năng này, Hoàn Nhan Lượng gật t đầu, -Cho nên đối với hắn, ta cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm được. Lúc đến phủ Tiết Độ Sứ, Đường phu nhân đã sớm ra đón, khi trông thấy huynh trưởng an toàn trở về, thì vô cùng mừng rỡ, hai mắt đẫm lệ bổ nhào vào trong ngực Tống Thanh Thư. Tống Thanh Thư thầm than, hiện tại nước mắt này chỉ sợ hơn phân nửa là vì do mình để lại thư cáo biệt, ngày sau đến khi nàng biết được Đường Quát Biện đã chết, cũng không biết nàng thương tâm với bộ dáng thế nào đây. Hoàn Nhan Lượng chuyến này mục đích cũng đại khái đạt thành, nên cũng không muốn lưu lại nơi này nữa, qua một ngày sau, thì hắn lên đường quay trở về Đại Hưng Phủ của Kim Quốc, cũng không biết vì có mục đích gì, hắn lại mời Đường Quát Biện đang trọng thương chưa lành, cùng hắn quay trở về, Tống Thanh Thư cũng đang gấp gáp điều tra đám người Tống Viễn Kiều đang hạ lạc ở đâu, không chút do dự liền đáp ứng ngay.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]