Chương trước
Chương sau
CHƯƠNG 659: HẠ LƯU.
Vừa rồi chỉ thoáng qua, hai người đã giao thủ mấy chiêu, tăng nhân Thiếu Lâm thất sắc khi thấy đệ nhất cao thủ trong chùa vậy mà ngay từ đầu liền bị trúng chiêu.
Cưu Ma Trí đang dương dương đắc ý, đột nhiên nghe được từ phía đối diện truyền đến tiếng cười lạnh:
-Các hạ danh xưng tinh thông thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, cái gọi là Đại Kim Cương Quyền này thật ra chỉ là trò đùa mà thôi…
Cưu Ma Trí run lên, vội theo tiếng nói nhìn lại, thì thấy Huyền Trừng đại sư đang đứng thẳng, trên mặt giống như cười mà không phải cười, làm gì nào có nửa phần bộ dáng của kẻ bị thụ thương?
Cưu Ma Trí kinh nghiệm già dặn, cũng không nói lời nào, thừa dịp đối phương mở miệng chân khí tiết ra, thân hình lóe lên liền xuất hiện tại trước mặt Huyền Trừng đại sư, hai chân liên tục vung lên, thoáng chốc sáu cước đá liên kích, đều nhắm vào tâm khẩu của Huyền Trừng đại sư, đó cũng chính là chiêu "Như Ảnh Tùy Hình Thối" một trong thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, chân trước đá ra, chân thứ hai như hình với ảnh, theo sát mà tới, từ ảnh lại biến thành hình, chưa gì đã thấy bóng dáng cước thứ ba, thẳng đến khi liên tiếp tung ra sáu cước, toàn bộ Thiếu Lâm Tự, chỉ sợ cũng không có ai là tạo nghệ cao hơn Cưu Ma Trí.
Cưu Ma Trí cảm giác được hai chân mình đá vào vùng trũng, thấy khác thường, nên không để cho Huyền Trừng đại sư thở dốc, xuất liên tục hai ngón tay phóng ra chỉ phong, “ xoẹt…xoẹt..” lại là "Đa La Chỉ Pháp" .
Huyền Trừng đại sư tựa hồ có chút sửng sốt, không có phản ứng, mặc cho đối phương dùng chỉ lực bắn trúng vào thân mình.
Cưu Ma Trí nhíu mày, lần này vốn là muốn dùng thất thập nhị tuyệt kỹ để làm nhục Thiếu Lâm, Đa La Chỉ Pháp lập tức biến chiêu, một cánh tay duỗi ra, tuy chỉ là bàn tay không, nhưng lại xuất ra "Nhiên Mộc Đao Pháp", đao pháp này sau khi luyện thành, chém xuống một cái cây khô tám mươi mốt đao, cây khô vẫn còn nguyên vẹn không vết chém, nhưng trên đao tỏa ra nhiệt lực, khiến cho cây khô bốc cháy, năm xưa sư phụ của Tiêu Phong là Huyền Khổ đại sư sở trường về tuyệt kỹ này, từ khi đại sư viên tịch, trong Thiếu Lâm Tự đã không còn ai sử dụng…
Tống Thanh Thư trước đây rất muốn so sánh "Hỏa Diễm Đao" của Cưu Ma Trí cùng với "Nhiên Mộc Đao Pháp" của Thiếu Lâm khác nhau ở chỗ nào, nên lần này hết sức lưu ý, sau khi quan sát, nhất thời trong tâm có điều ngộ ra.
Nhiên Mộc Đao Pháp là đao pháp đơn đao, cùng tuyệt học "Hỏa Diễm Đao Pháp" của Cưu Ma Trí hoàn toàn khác biệt, Nhiên Mộc Đao Pháp là dùng bàn tay làm giới đao chặt chém dũng mãnh, đó là võ công của Thiếu Lâm, còn Hỏa Diễm Đao là chưởng lực đánh tới như từng lớp sóng, Nhiên Mộc Đao Pháp trong tay chân chính thay đao, cho nên vẫn là chi đao hữu hình, còn Hỏa Diễm Đao đã đạt tới cảnh giới vô hình vô tướng, hai loại võ công khác nhau một trời một vực.
Cưu Ma Trí một đao xộc thẳng tới, “ bụp “ một tiếng vang, cánh tay phải Huyền Trừng đại sư đã trúng chiêu, người Thiếu Lâm âm thầm lo lắng, một trảm này của Cưu Ma Trí uy thế dũng mãnh như thế, chân khí sắc bén chẳng khác nào cương đao, cắt đứt cánh tay chắc hẳn không cần tốn nhiều sức.
Nhưng Cưu Ma Trí trong lòng lại hoảng sợ, bời vì cánh tay phải của Huyền Trừng đại sư tuy trung chiêu như lại vô sự, đã vậy lực phản chấn còn làm cho cánh tay của Cưu Ma Trí hơi đau nhức, tâm niệm của lão thay đổi thật nhanh, suy nghĩ: " Huyền Trừng đại sư liên tục bị trúng nhiều chiêu như vậy, cho dù luyện thành công phu Kim Chung Tráo, Thiết Bố Sam, cũng sẽ chịu không được với mấy lần trúng chiêu như thế, vậy nguyên nhân là gì? Um… trong thất thập nhị tuyệt kỹ có một môn Kim Cương Bất Hoại Thần Công, tương truyền ai luyện thành, toàn thân đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm, đáng tiếc chính mình đã từng dùng Tiểu Vô Tướng Công nhưng lại không có cách nào tạo ra được loại hiệu quả này, còn tưởng rằng môn thần công này chỉ là tồn tại trong ruyền thuyết, không ngờ trên đời này thực sự là có người luyện thành."
Cưu Ma Trí đối với kiến thức võ học thiên hạ quen thuộc, toàn bộ người trong giang hồ so ra có ai vượt qua lão cũng không có mấy người, lão liền tỉnh ngộ ra, thế là không tiếp tục công kích các phương vị trên người của Huyền Trừng đại sư nữa, ra chiêu chỉ công kích hướng mặt của Huyền Trừng đại sư mặt, "Đại Trí Vô Định Chỉ", "Khứ Phiền Não Chỉ", "Tịch Diệt Trảo", "Nhân Đà La Trảo" liên tiếp sử xuất sáu bảy môn thần công của Thiếu Lâm, cứ nhắm ngay đôi mắt của Huyền Trừng đại sư đánh tới, đây là vị trí hiểm yếu yếu ớt nhất..
"Hừ, ta cũng không tin Kim Cương Bất Hoại Thần Công ngay cả những vị trí này cũng bảo vệ được!" Cưu Ma Trí âm thầm cười lạnh, ánh mắt của lão còn liếc qua đũng quần của Huyền Trừng đại sư, bất quá nghĩ đến mục đích lần này, nên từ bỏ cái này dự định mê người đanh vào chổ hiểm này của Huyền Trừng đại sư, dù sao công kích vào chổ đó, thực sự sẽ làm hạ thấp thân phận của mình.
Tống Thanh Thư ở một bên thấy rõ, dự đoán được tính toán của Cưu Ma Trí, ngay cả lúc lão dự định tấn công ở hạ bộ Huyền Trừng đại sư cũng nhất thanh nhị sở, hắn không khỏi bội phục: “Cưu Ma Trí quả nhiên là bậc kỳ tài, nhanh như vậy liền nghĩ đến chi pháp cách phá giải Kim Cương Bất Hoại Thần Công.
Tuy Tống Thanh Thư bội phục thì bội phục, quả thật muốn chống lại Kim Cương Bất Hoại Thần Công, nếu dùng loại phương pháp bỉ ổi này thì hắn cũng tuyệt đối sẽ không dùng, để tránh bị ảnh hưởng đến hình tượng chói lòa mà hắn đang xây dựng.
Trong thời khắc Tống Thanh Thư suy nghĩ lung tung, Cưu Ma Trí đã sử xuất ra mười sáu môn tuyệt kỹ Thiếu Lâm, quần tăng Thiếu Lâm nhìn thấy thần trí hoa mắt, đều nghĩ: "Lão này tự xưng một thân kiêm thông thất thập nhị tuyệt kỹ của bản phái, cũng không phải là lời nói đại ngôn .
Lúc này Huyền Trừng đại sư lấy bất biến ứng vạn biến, đứng tại chỗ bất động, mặc cho đối phương công kích đánh trúng trên thân mình, cũng không có chút nào tổn hại, quần tăng Thiếu Lâm càng nhìn càng thêm bái phục, nếu là suốt trận đấu không xuất ra một chiêu, mà làm cho đối phương thảm bại, thì điều này là bực nào kinh thiên chiến quả, ngày sau lưu truyền đến trên giang hồ, uy danh Thiếu Lâm tuyệt đối sẽ nâng cao một bước.
Tuy nhiên cuối cùng vẫn làm bọn họ thất vọng, đối mặt với Cưu Ma Trí tầng tầng lớp lớp chiêu thức âm độc, Huyền Trừng đại sư cuối cùng vẫn là phải động. Kim Cương Bất Hoại Thần Công tuy có danh xưng toàn thân đao thương bất nhập, nhưng đôi mắt với các bộ vị vẫn là máu thịt thân thể, đương nhiên không ai luyện đến loại cảnh giới đó!
-Lấy tu vi các hạ, đường đường cũng là đệ nhất tông sư, vì sao lại dùng chiêu số hạ lưu như vậy.
Huyền Trừng đại sư lúc này có đến vài lần lộ ra phi thường chật vật né tránh, trong lòng không tránh khỏi một trận lửa cháy mắng to.
Huyền Trừng đại sư lần này ngôn luận lập tức đạt được đám người của Thiếu Lâm, Tung Sơn phái hưởng ứng, bọn họ nhao nhao lớn tiếng mắng chửi Cưu Ma Trí hạ lưu.
Thấy khuôn mặt Cưu Ma Trí đỏ bừng lên, Tống Thanh Thư thở dài, dù nói thế nào hai người cũng đang là bằng hữu, vẫn phải là đỡ giùm cho lão một tay…

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.