CHƯƠNG 599: QUAN HỆ TIẾN THÊM MỘT BƯỚC. -Nếu như không muốn làm như thế thì sao? Tống Thanh Thư chau mày, dù sao liên lụy đến một nữ nhân vôi tội, thực sự cũng không phải là sự tình quang minh cái gì. -Vậy ngươi cảm thấy thế nào? Đông Phương Mộ Tuyết đối với hắn do dự thì rất xem thường. Tống Thanh Thư im lặng, thật lâu qua đi mới nói: -Muốn để cho Cảnh Tinh Trung hiểu lầm, cứ đem Tĩnh Nam vương phi lưu lại trong cung là được, không cần thiết phải làm cái chuyện đó.. Thực ra thì hắn làm không ít loại sự tình giống như vậy, tuy nhiên trước đó những lần hắn làm là do hắn cảm thấy hứng thú, còn như lần này nếu vì đạt được một mục đích nào đó, mà chiếm đoạt lấy nữ nhân, trong lòng của hắn có chút phản ứng. -Hừ….ngươi có phải là nam nhân hay không vậy? Đông Phương Mộ Tuyết liếc mắt nhìn li hắn, -Đưa một nữ nhân tới cửa ngươi cũng do dự, dẹp qua cái bộ dáng nguyên tắc của ngươi đi, mạnh được yếu thua là chân lý duy nhất thế gian này, ngươi nếu không nỡ ra tay, thì ta tự mình tới giao hoan với Tĩnh Nam vương phi cũng được… -Tuyết tỷ? Tống Thanh Thư đang uống ngụm trà, kém chút một miệng phun ra đến, không khỏi cổ quái nhìn lấy nàng, -Tuyết tỷ…cũng... được sao? Đông Phương Mộ Tuyết mặt kiêu ngạo vênh lên: -Hừ…ngươi đừng tưởng rằng ngươi có cái đó mà lợi hại hơn ta, Phi Yên…nói cho hắn biết, ta giao hoan với ngươi có được hay không? Khúc Phi Yên khuôn mặt liền ửng đỏ, ấp úng nói: -Um… được ….rất..là được…. Tống Thanh Thư ánh mắt ngưng tụ, hung hăng nhìn chằm chằm Đông Phương Mộ Tuyết: -Tuyết tỷ đừng có đụng đến nữ nhân của đệ a. -Cái gì mà gọi là nữ nhân của ngươi? Đông Phương Mộ Tuyết hừ một tiếng, - Khúc Phi Yên là đồ đệ của ta, lần kia vì giúp ngươi luyện thành Hoan Hỉ Thiền pháp, ta mới rộng lòng cho ngươi mượn Khúc Phi Yên dùng một lần, ta mới là chủ nhân, điểm ấy ngươi đừng có sai lầm. Tống Thanh Thư thân hình lóe lên, đột nhiên xuất hiện tại trước người Đông Phương Mộ Tuyết, nàng trong mắt tinh quang lóe lên, cũng không có phản kháng, mặc cho đối phương bóp lấy cổ mình, ngược lại còn cười khanh khách rộ lên: -Thế nào, ăn dấm chua a? Tống Thanh Thư cũng kinh ngạc khi đối phương không chút nào phản kháng, hắn chằm chằm lên đôi ngươi đen láy trầm tĩnh trước mắt này, thật lâu qua đi rồi cười nói: -Đệ có cái gì mà ăn dấm chua, ngay cả tỷ cũng là nữ nhân của đệ, thì nữ nhân của tỷ tự nhiên cũng là nữ nhân của đệ mà… Đông Phương Mộ Tuyết liền trêu tức: -Thật sao? Cổ tay nàng nhẹ nhàng lắc một cái, một cây Tú Hoa Châm liền hướng cổ tay Tống Thanh Thư đang bóp lấy cổ mình đâm tới. Tống Thanh Thư thần sắc im lặng, tùy ý duỗi ra ngón tay của bàn tay còn lại nhẹ nhàng bắn chỉ phong ra, Đông Phương Mộ Tuyết đang bị trọng thương mang theo, lấy công lực hiện tại của hắn, muốn đánh bay cây Tú Hoa Châm thật sự là dễ như trở bàn tay. Ai ngờ Đông Phương Mộ Tuyết sớm có sở liệu, cổ tay khẽ đảo, xảo diệu tránh thoát chỉ phong của Tống Thanh Thư bắn ra. Tống Thanh Thư ồ lên, vội vàng biến chiêu, lại bị Đông Phương Mộ Tuyết nhanh nhẹn né tránh đi, hai người trong nháy mắt đã phá giải mười mấy chiêu, cây Tú Hoa Châm kia lại cách cổ tay Tống Thanh Thư càng lúc càng gần. Tống Thanh Thư không khỏi kinh thán không thôi, cứ việc Đông Phương Mộ Tuyết bây giờ công lực đang bị thương tổn, có thể nếu so lấy chiêu thức xảo diệu của nàng mà nói, mình thật sự là còn thua nửa bậc. Hắn tuy đang bóp lấy cổ đối phương, nhưng lại không thể ra tay độc ác, bây giờ trừ phi buông tay lui lại, nếu không làm vậy, tất nhiên sẽ bị thương tổn dưới cây Tú Hoa Châm của Đông Phương Mộ Tuyết. Nhìn thấy Đông Phương Mộ Tuyết trên mặt giấu không được vẻ kiêu ngạo, Tống Thanh Thư biết lần này nếu mình lui, chỉ sợ về sau sẽ không có cơ hội hàng phục đối phương, hắn cắn răng, một bàn tay kia không ngăn cản Tú Hoa Châm của nàng nữa, lại thuận thế hướng trước một bên bầu cúa của nàng chộp tới. Đông Phương Mộ Tuyết quả nhiên thần sắc biến đổi, Tú Hoa Châm vội vàng cải biến phương hướng, hướng lưng bàn tay hắn tới, Tống Thanh Thư sớm chờ lấy cơ hội lần này, đưa tay chỉ phong bắn ra, lần này Đông Phương Mộ Tuyết không có tránh thoát qua, một tiếng vang giòn, cây Tú Hoa Châm bị đứt thành từng khúc. -Hạ lưu… bỉ ổi! Đông Phương Mộ Tuyết hô hấp dồn dập, bộ ngực chập trùng cực kỳ, hiển nhiên là tức giận không nhẹ. -Tuyết tỷ vừa mới nói qua, mạnh được yếu thua, là chân lý duy nhấ trên thế gian nàyt, bây giờ chỉ có phân biệt đệ mạnh, tỷ yếu, há có cái gì là bỉ ổi là hạ lưu chứ. Tống Thanh Thư nâng lên cái cằm bóng loáng của Đông Phương Mộ Tuyết, thưởng thức nàng đang biểu lộ nổi giận. Đông Phương Mộ Tuyết trong mắt lóe lên kinh ngạc: -Không nghĩ tới ngươi vẫn rất là học theo rất nhanh đấy. Vậy bây giờ ngươi xử trí kẻ yếu hơn này ra sao đây, hỡi cường giả đại nhân của ta… Đông Phương Mộ Tuyết giọng nói đột nhiên trở nên mềm mại đáng yêu . Tống Thanh Thư trong lòng nhảy một cái, nhìn lên trước mắt một đôi mắt to ngập nước, nghĩ thầm chết thì cho chết, liền cúi đầu liền hướng lên đôi môi kiều diễm ướt át mọng đỏ hôn xuống -Um… Đông Phương Mộ Tuyết lập tức đôi mắt trợn to thật lớn, không ngờ tới Tống Thanh Thư cư nhiên lại lớn mật như thế, một vòng ửng hồng liền nổi lên phần gáy tuyết bạch của nàng. Rất nhanh nổi lên lửa nóng tại thời khắc này bạo phát ra, lại khiến cho Đông Phương Mộ Tuyết liền trôi qua đi ngượng ngùng, chủ động đáp lại lấy nụ hôn ẩm ướt của Tống Thanh Thư hôn. Tống Thanh Thư ngửi lấy từ miệng của Đông Phương Mộ Tuyết tản mát ra mùi thơm như lan, liền trêu đùa nàng đầu lưỡi hương vị ngọt ngào, mút vào lấy nước bọt nàng, đôi mắt Đông Phương Mộ Tuyết đã nhắm chặt lại, như si như mê hôn hít lại lấy, lười của hắn mút lấy cái lưỡi đinh hương trơn mềm kia, tình ý cuồn cuộn không dứt nhanh chóng khuếch tán vào hai thân thể tiếp xúc thân mật đang ôm lấy, lại dần dần tụ tập đến lẫn nhau chỗ sâu nhất trong tâm linh... Một nụ hôn nhiệt liệt kích hôn qua đi, Đông Phương Mộ Tuyết đã thở gấp, thân thể hoàn toàn xụi lơ tại trên người Tống Thanh Thư, hai đôi môi triền miên cùng một chỗ mới tách ra, chính giữa một đầu trong suốt nước bọt của nàng, Tống Thanh Thư cảm thấy tâm ngứa khó nhịn, luốn vào bên trong vạt áo Đông Phương Mộ Tuyết bắt tay vây quanh sau lưng nàng, giữ chặt đầu dây cái yếm, nhẹ nhàng một kéo, lập tức cái yến chảy xuống, chỉ thấy một đôi bầu vú săn chắc nẩy nở thế gian khó cầu, lập tức bật ra, run rẩy lắc lư, hình dáng bầu vú hoàn mỹ trắng nõn chói mắt. Tống Thanh Thư một đồng tử lớn lên, gian nan nuốt nhổ nước bọt, tán thán nói: -Đôi nhũ phong đẹp quá… Hai bầu vú của Đông Phương Mộ Tuyết rất tròn ngạo nhiên đứng thẳng lấy, cũng không bởi vì quá mức đầy đặn mà biến hình hoặc rủ xuống, hai đầu nụ hoa núm vú tản ra mê người ánh sáng màu hồng nhạt kiều diễm, làm cho Tống Thanh Thư không ngừng bài tiết lấy nướt bọt. Lúc này Tống Thanh Thư đem trận địa chuyển dời đến lên bầu vú mỹ hảo của Đông Phương Mộ Tuyết liếm láp, trêu đùa trên đỉnh đầu vú kiều diễm này. -Um… Đông Phương Mộ Tuyết lập tức nhịn không được phát ra một tiếng tiếng rên rỉ chọc người, một đôi tay ngọc cũng quấn quanh ở trên cổ Tống Thanh Thư. Nhìn thấy Tống Thanh Thư đã áp Đông Phương Mộ Tuyết đến trên giường, hai bên vạt áo cũng đã mở rộng ra hiển lộ hoàn toàn đôi bầu vú kieo ngạo, Khúc Phi Yên mỉm cười, chậm rãi lui ra bên ngoài, tràng cảnh tiếp theo, không phải chuyện mà đồ đệ nên nhìn. -Không được…. ta vẫn còn chưa có chuẩn bị …. Đông Phương Mộ Tuyết rốt cục cũng có cơ hội thở dốc, vội vàng đẩy ra nam nhân đàng đè lên trên thân. -Vậy tỷ chừng nào thì mới có thể chuẩn bị xong? Tống Thanh Thư trầm giọng hỏi. -Ta... cũng… không biết. Đông Phương Mộ Tuyết ánh mắt một trận mờ mịt, cứ việc nàng bây giờ cũng không kháng cự Tống Thanh Thư đối với nàng làm cái gì, nhưng có thể ở sâu trong nội tâm nàng, cũng còn cảm thấy ở chính giữa hai người tựa hồ còn kém chút cái gì đó, cái cảm giác này vô pháp nói rõ ràng, cho nên khiến cho nàng do dự. -Được rồi…. vậy đệ sẽ chờ đến lúc tỷ chuẩn bị kỹ càng. Mặc dù có chút buồn phiền, Tống Thanh Thư vẫn từ bỏ tiếp tục hành động công thành đoạt đất của mình, bởi vì hắn không muốn giữa hai người lưu lại một cảm giác không hoàn mỹ. -Ngươi bây giờ có phải rất là đang khó chịu phải không? Đông Phương Mộ Tuyết hướng về bên dưới đũng quần của hắn ngắm liếc một chút, gương mặt liền ửng đỏ hơn nhiều lần khi thấy một cái lều vải đang độn cao lên. -Tuyết tỷ cứ nói thử xem? Tống Thanh Thư một mặt sầu khổ. -Vấn đề này dễ xử lý mà, Đông Phương Mộ Tuyết giảo hoạt cười, cổ tay trắng nhẹ nhàng giương lên, một tấm lụa từ trong trướng bắn thẳng ra ngoài. Khúc Phi Yên vừa đi đến gần đại môn, đột nhiên thân thể bị xiết chặt, bên hông bị một đầu tấm lụa trắng cuốn lấy, còn chưa kịp kinh hô, thì đã bị kéo ngược trở lại trong trướng. -Sư phụ …. Khúc Phi Yên làm gì mà không biết sắp sửa phát sinh chuyện gì, vừa thẹn vừa vội. -Cứ để cho Phi Yên giúp ngươi là tốt rồi, Đông Phương Mộ Tuyết cười khanh khách, -Từ hôm nay trở đi, nữ nhân của ta cũng là nữ nhân của ngươi. Tống Thanh Thư đột nhiên trong lòng nhảy một cái, chẳng biết tại sao, trong đầu của hắn hiện ra thân thể thành thục uyển chuyển của Lam Phượng Hoàng. -Thế nào, nghĩ đến thân thể của Lam Phượng Hoàng à? Đông Phương Mộ Tuyết tựa như giễu cợt nhìn lấy hắn, tựa như muốn khám phá trong suy nghĩ của hắn,rồi nói tiếp. -Không thành vấn đề,, về sau ngươi muốn dùng cứ việc dùng, nàng là nữ nhân Miêu gia, công phu giường chiếu mạnh mẽ cũng không phải là bình thường .. Tống Thanh Thư nhất thời miệng đắng lưỡi khô, thanh âm khàn khàn: -Lúc ở Ngũ Độc Giáo, Tuyết tỷ có còn nói chúng ta chưa có thân đến mức có thể trao đổi về thuật giường chiếu... -Bây giờ không phải là chưa đủ thân sao? Đông Phương Mộ Tuyết tiến đến hắn bên tai, nhẹ nhàng phun một ngụm khí, -Có muốn thử xem một chút ta là như thế nào đối phó nữ nhân không?" Tống Thanh Thư nuốt nước bọt, liên tục không ngừng gật đầu. Đông Phương Mộ Tuyết nở nụ cười xinh đẹp, câu lên cái cằm Khúc Phi Yên: -Phi Yên, đêm nay chỉ sợ là vất vả ngươi rồi.. Khúc Phi Yên xấu hổ, vội vàng nói: -Không được…um… Nàng chưa nói xong hết câu thì môi đỏ của Đông Phương Mộ Tuyết đã quấn quýt đến cùng một chỗ rồi. ………………………………………………………………………………………… Đông Phương Mộ Tuyết cùng Khúc Phi Yên hôn hít lấy, màu hồng phấn của hai cái lưỡi đinh hương mền nhuyễn tại trong miệng đỏ của hai mỹ nhân ra ra vào vào, ngươi tới ta đi, có công có thủ, một cảnh tượng triền miên hương diễm, các nàng thân thể trần trụi yêu kiều chăm chú ôm cùng một chỗ, hai cái lưỡi phấn hồng dùng sức mà hút mút dây dưa cùng một chỗ, thôn tính triệt hạ nước bọt của đối phương, có thể cảm nhận được các nàng hương dịch nước bọt hòa lẫn tan ra cùng một chỗ. Đông Phương Mộ Tuyết dùng tay ngọc trơn trượt nhẹ vỗ về trên hai bầu vú mêm mại săn tròn của Khúc Phi Yên, cái lưỡi thơm vẫn tiếp tục mút lấy đầu lưỡi của Khúc Phi Yên, lúc này Khúc Phi Yên cảm giác được một hồi hít thở không thông, khoái cảm đã trải rộng khắp toàn thân, Khúc Phi Yên bị động tác của Đông Phương Mộ Tuyết khiến cho thân thể yêu kiều đông bày tây động, kiều thở hổn hển rên rỉ lấy. Những ngón tay của Đông Phương Mộ Tuyết tay chậm rãi hướng dờ xuống, tiếp theo lòng bàn tay dán tại trên bụng bằng phẳng của Khúc Phi Yên tiếp theo lại đưa đến giữa háng nàng, dùng đầu ngón tay chậm rãi đẩy ra âm mao dọc theo hai bên, dịu dàng vuốt lấy chính giữa khu vực cửa miệng ngọc môn quan. Khúc Phi Yên hai má thoáng cái đỏ bừng lên, tại trong ngực Đông Phương Mộ Tuyết có chút run rẩy, tình ý nhộn nhạo, toàn thân như nhũn ra, tiếp tục đầu ngón tay Đông Phương Mộ Tuyết không ngừng văn vê viên đậu âm hạch mẫn cảm kia của Khúc Phi Yên, ngón tay còn lại dọc theo cái khe thịt ẩm ướt róc rách vỗ về chơi đùa lấy, khiến cho các đầu ngón tay đều dinh dính trơn trượt, cái cửa miệng ngọc môn quan kiều càng là không ngừng co rút lại lấy, chảy xuôi ra một làn âm dịch…. Nhìn thấy Khúc Phi Yên bị Đông Phương Mộ Tuyết khơi mào nhộn nhạo xuân tình, Tống Thanh Thư không khỏi thán phục trước mắt bức tranh phong cảnh ngườhoàn mỹ không tỳ vết này, hắn chỉ thấy Khúc Phi Yên giống như một con cừu nhỏ ôn thuần co rúc trong lòng của Đông Phương Mộ Tuyết, khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú đỏ bừng, bị Đông Phương Mộ Tuyết kỹ xảo cao siêu khiêu tình, Khúc Phi Yên đã hoàn toàn buông lỏng, thân thể của nàng đã hoàn toàn bị tính dục chi phối, phong tình vạn chủng thanh thuần, mỹ mâu xấu hổ khép hờ, đôi lông mi vừa đen vừa dài che một ít sóng nước như hồ thu hơi rung động, hai chân thon dài trơn trượt, cặp đùi ngọc tuyết trắng ép chặt lấy…. Biết rõ Khúc Phi Yên đang lên khát khao đòi hỏi cấp thiết, Đông Phương Mộ Tuyết liền lộ ra hai ngón thần chỉ, cũng không có vội vã thăm dò vào bên trong u cốc, tay ngọc kia vẫn không ngừng tại trên thân thể mềm mại nõn nà Khúc Phi Yên đang nóng hổi vuốt ve trơn trượt, tất cả các ngón tau đều tấn công hướng trên người các bộ vị mẫn cảm của Khúc Phi Yên, ngón tay linh xảo thêm vào trêu đùa hai mép trong âm hộ đã sung huyết, Khúc Phi Yên hai chân như nhũn ra, hạ thể từng rận trận sợ run, nàng đang hưởng thụ sung sướng khoái cảm đang được đẩy dần dần lên cao, đột nhiên Khúc Phi Yên cảm giác được bên trong u cốc đã có vật xâm lấn đưa vào bên trong nhưng có chút gì đó khác thường, nguyên lai hai ngón thần chỉ của Đông Phương Mộ Tuyết tại bên trong u cốc của nàng chỉ đưa vào chút ít khều gảy trêu chọc, làm trong thân thể của đang có khuynh hướng muốn tiếp cận sâu thêm vô cùng khó chịu, không khỏi ưỡn cái mông lên, hy vọng hành lang u cốc có thể được hai ngón thần chỉ nhập sâu an ủi. Theo hai ngón thần chỉ của Đông Phương Mộ Tuyết vừa thẳng tiến vừa được nàng vận công xoay tròn như cánh quạt, Khúc Phi Yên cảm thấy cái u cốc hư không của mình từng tấc được lấp đầy, cái tư vị sung sướng kia làm cho nàng thần hồn điên đảo, lạ lẫm và mãnh liệt phong phú cùng lửa nóng, nàng nhịn không được nhẹ lắc lắc bờ eo nghênh hợp với hai ngón thần chỉ làm cho người phải mơ mơ màng màng, Đông Phương Mộ Tuyết thấy thế bắt đầu khởi động động tác, hai ngón thần chỉ tại trong huyệt mềm Khúc Phi Yên vừa cạo ma sát , vừa xoay tròn, vừa luyện chỉ để hai ngón tay dài thêm ra một đoạn, sâu trong u cốc bị hai ngón tay thần chỉ từng điểm từng điểm thọc sâu vào lấy, động tác tuy nhiên không cường liệt, nhưng lại là đã ngứa ngọt ngào, các loại đau xót khi hai ngón tay thần chỉ chạm đến hoa tâm cạo lấy, vừa nhuyễn lại tê dại như từng luồng sóng đánh úp, tiếp theo từng làn sóng mỹ diệu xâm nhập đánh úp, trước một lớp lại một lớp sớm đã qua đi, cái kia tư vị sướng khoái làm cho Khúc Phi Yên khó mà chịu nỗi thêm nữa, một đôi thon dài đùi ngọc không ngừng mở rộng, cái miệng không ngừng phát ra từ tiếng rên rỉ, cuối cùng Khúc Phi Yên nhịn không được, bên trong u cốc một hồi co rút run rẩy, âm tinh đã bắt đều tươm ra, nghênh đón cơn cao trào đã tới, hoa tâm cũng đem hai ngón thần chỉ của Đông Phương Mộ Tuyết kẹp chặt lấy xiết lại... Qua một chút để cho Khúc Phi Yên chấm dứt cơn cao triều, Đông Phương Mộ Tuyết mới rút hai ngón thần chỉ từ trong u cốc Khúc Phi Yên rút ra, phía trên hai ngón thần chỉ dinh dính rất nhiều âm tinh nhìn thấy quả thực là vô cùng kích thích. Tống Thanh Thư ở một bên có thể nói là mở rộng tầm mắt, nhiệt độ cơ thể cực kịch tăng lên, Đông Phương Mộ Tuyết một bên mị nhãn như tơ liếc hắn: -Còn không mau tới? Dục hỏa tăng vọt Tống Thanh Thư phát ra một tiếng gầm nhẹ, hắn đến tại chính giữ hai chân Khúc Phi Yên, cầm lấy cây côn thịt để ngay miệng ngọc môn quan ướt nhẹp, eo hơi dùng sức, côn thịt nóng rực cực đại lập tức chui vào bên trong u cốc trong Khúc Phi Yên, ngay tức khắc nàng lại rên lên. -Um…a….. Bên trong u côc rất chật chội, để cho trên mặt Tống Thanh Thư lộ ra say mê thần sắc. ………………………………………………………………………………………. Tống Thanh Thư một trận hữu lực dùng cây côn thịt chạy đua sâu trong u cốc, thân thể tuyết trắng Khúc Phi Yên như một con thuyền nhỏ tại trong biển rộng loạng choạng, xuân tình mặt mũi tràn đầy, mị nhãn như tơ, tiếng rên rỉ sung sướng càng lúc càng vút cao, còn Tống Thanh Thư thì cuồng mãnh khiến cho Khúc Phi Yên có một loại cảm giác tê dại thân thể bị xỏ xuyên, trong đầu trống rỗng, cái gì cũng không nghĩ tới. …………………………………………………………………………………………….. Theo thời gian trôi qua, Tống Thanh Thư càng hưng phấn, nội tâm hỏa diễm càng thêm rừng rực, dục hỏa triệt để bạo phát ra, làm cho hắn rất nhanh đút vào rút ra côn thịt, toàn thân Khúc Phi Yên đã đổ mồ hôi đầm đìa, lúc này Đông Phương Mộ Tuyết lại dùng cặp môi thơm kiều diễm ướt át mềm mại tại trên đôi môi ướt át Khúc Phi Yên liếm lấy trêu đùa, sau đó duỗi ra đầu lưỡi phấn nộn mềm mại, trượt nhập vào trong miệng đỏ Khúc Phi Yên, cùng nhau dây dưa lấy đầu lưỡi lẫn nhau, hai cái lưỡi thơm tho của hai mỹ nữ kịch liệt quấn giao đẩy đưa cùng một chỗ, đồng thời cùng phát ra ngọt ngào tiếng um um… …………………………………………………………………………………….. Tại bên dưới côn thịt của Tống Thanh Thư một hồi mạnh hơn một hồi kịch liệt chạy nước rút trong hang động u cốc, Khúc Phi Yên bị cây thịt kia cuồn cuộn như phong ba mãnh liệt đánh sâu vào hoa tâm dẫn tới khoái cảm cuồng động, trầm mê ở trong nhục dục, hai chân của Khúc Phi Yên chăm chú vòng tại bên hông Tống Thanh Thư càng ngày càng vô lực, thân thể yêu kiều càng không ngừng run rẩy thêm lợi hại, cuối cùng cái khoái cảm không ngừng tích lũy đến tới hạn bộc phát, từ bụng nhỏ dâng lên từng hồi làm cho người sung sướng vạn phần, thư sướng đến cực điểm, truyền khắp toàn thân, khoái hoạt phảng phất như được đằng vân giá vụ, lại khiến cho Khúc Phi Yên nhịn không được nhô lên mông trắng, dùng sức mà hướng cái âm hộ lên đỉnh, hai tay càng ôm chặc lấy đầu Đông Phương Mộ Tuyết, dùng sức mút lấy cái lưỡi thơm tho của nàng. Không đến một lát, Khúc Phi Yên thân thể yêu kiều một hồi k run rẩy rồi chợt cứng ngắc, phảng phất thời gian tại thời khắc này bị ứ đọng lại rồi. Tống Thanh Thư đem hết toàn lực nặng nề một kích, tiến quân thần tốc, thật sâu chống đỡ tại sâu trong nơi ngọc phòng huyền bí hoa tâm Khúc Phi Yên, nghênh đón lấy từng làn nhiệt lưu âm tinh trào ra… -A…a…..a….. Theo một tiếng thét lên, Khúc Phi Yên thân thể yêu kiều căng cứng từ từ mềm nhũn, u cốc đào nguyên chất lỏng âm dịch trào ra, nhưng là Tống Thanh Thư vẫn còn chưa đủ, không có đợi cho cao trào của Khúc Phi Yên biến mất, cây côn thịt đằng đằng sát khí kia tại tại trong u cốc tiếp tục động tác rút ra đút vào. ……………………………………………………………………………………. Rất nhanh một lúc sau thân thể yêu kiều mỹ diệu mê người Khúc Phi Yên tại bên dưới thân của Tống Thanh Thư đã như là linh xà không ngừng vặn vẹo. Hai người tiếng thở dốc càng ngày càng thô trọng, Khúc Phi Yên toàn thân đã ửng lên màu hồng phấn, bên trong u cốc mềm nhuyễn liên tục bị cây côn thịt nóng hổi cứng rắn mãnh liệt va chạm, bât chợt sâu trong u cốc dũng đạo lại đột nhiên cường lực mút lấy qui đầu côn thịt, lúc này đôi chân thon của Khúc Phi Yên xiết chặt bên hông Tống Thanh Thư hướng lên mãnh đạp, kèm theo toàn thân co rút kéo lên căng cứng, hoa tâm của nàng nhanh chóng hút lấy qui đầu, giống như miệng nhỏ mút sữa , tiếp theo hoa tâm co rút hạ xuống, lập tức lại cuồng phun ra một làn âm tinh nồng đậm. -A…. muốn chết a…. Khúc Phi Yên thở hổn hển, rên rỉ nói, côn thịt Tống Thanh Thư duy trì chống đỡ tại hoa tâm, tận tình hưởng thụ lấy cái cảm giác tiêu hồn thực cốt này. Mị thái chọc người của Khúc Phi Yên khi âm tinh xuất tại trên qui đầu gây cho hắn tuyệt diệu khoái cảm, khiến cho cây côn thịt kịch liệt run lên, tinh dịch nóng hổi tựa như núi lửa ầm ầm bộc phát mãnh liệt xì ra, lực đạo mười phần bắn xuống tại sâu trong hoa tâm Khúc Phi Yên, nàng dục tiên dục tử cơ hồ muốn hôn mê qua đi... …………………………………………………………………………………………. Thân thể yêu kiều Khúc Phi Yên xụi lơ, đôi mắt nàng nhắm chặt, mãi một lúc khi cao trào Khúc Phi Yên đã lui ra khỏi thân thể vẫn còn cực độ mẫn cảm của nàng, Tống Thanh Thư đem mục tiêu chuyển dời đến trên người Đông Phương Mộ Tuyết. Tống Thanh Thư quay đầu nhìn về phía Đông Phương Mộ Tuyết, chỉ thấy nàng trong đôi mắt đẹp uy nghi thường ngày của nàng lúc này lại dịu dàng phủ đầy sóng nước, một đôi tay trắng nõn vuốt ve nhẹ nhàng trên thân thể Khúc Phi Yên. Thân thể Đông Phương Mộ Tuyết kia đầy đặn mê người, trước ngực hai bầu vú mà cao ngất điểm ở trên đỉnh hai đầu núm vú đỏ bừng nở rộ như nụ hoa sơn trà đón gió hơi run rẩy, phía dưới hạ thân vùng châu thổ thảm cỏ thơm um tùm đen nhánh bóng loáng càng hiện ra mê người hấp dẫn, Tống Thanh Thư tựa như một đầu báo đi săn, đầu lưỡi nhẹ nhàng liếm láp lấy lỗ tai Đông Phương Mộ Tuyết, đại thủ cũng không có nhàn rỗi, thân thủ bắt lấy đôi thánh nữ phong ngạo nhiên đứng thẳng của Đông Phương Mộ Tuyết dùng sức xoa nắn, đè xuống biến hóa hai khối thịt non biến hóa thành các loại hình dạng. Tiếp theo một bàn tay của Tống Thanh Thư đưa xuống phía dưới, chuyển qua cái bụng bằng phẳng của Đông Phương Mộ Tuyết lướt qua cái gò mu đẫy đà màu mỡ rừng rậm đen kịt, đi đến nơi cửa ngọc môn quan thần bí mê người kia, từ chỗ đó âm dịch đã tràn lan một mảnh lớn, Đông Phương Mộ Tuyết dù cho mặt mày động tình nhưng cũng nói với Tống Thanh Thư : -Ngươi… không được trêu chọc ta nữa..... Đông Phương Mộ Tuyết nàng cũng đang nhịn không được nữa nội tâm dục hỏa thiêu đốt, không để ý đến Khúc Phi Yên đang nằm xụi lơ, hướng về phía Tống Thanh Thư nói tiếp: -Muốn tiếp tục phát tiết…thì phát tiết trên người của Khúc Phi Yên... A..này đồ đệ ngoan …đến bên sư phụ nhanh... … Chần chừ một lúc, Tống Thanh Thư sớm đã nhịn không thêm được, gầm nhẹ bổ nhào qua người của Khúc Phi Yên, lật nàng nằm úp sấp, nâng cái mông tròn trịa của nàng vểnh lên thành động tác quì bò, một bên Đông Phương Mộ Tuyết ngửa người nâng lên cái âm hộ ướt sũng âm dịch, đưa đến sát miệng của Khúc Phi Yên. Lúc này từ phía sau cái mông đang vễnh lên của Khúc Phi Yên, Tống Thanh Thư đẩy mạnh cây côn thịt sâu vào trong u cốc vẫn còn đong đầy tinh dịch nhơ nhớp của lần xuất tinh đầu tiên vừa rồi của hắn, lập tức cái đầu của Khúc Phi Yên cúi thấp xuống cùng với đầu lưỡi hãm sâu vào trong cửa ngọc môn quan của Đông Phương Mộ Tuyết, chốc sau rất nhanh vang lên tiếng rên rỉ như khóc của Khúc Phi Yên : -Tống đại ca… sư phụ…hai người các ngươi tại sao lại có thể hư hỏng như vậy chứ.... ………………………………………………………………………………………. -Nhanh rời giường, đến lúc tảo triều rồi. Cũng không biết qua bao lâu, một giọng nói lười biếng vô cùng vang lên bên tai, Tống Thanh Thư mơ mơ màng màng mở to mắt, liền thấy Đông Phương Mộ Tuyết đã mặc xiêm y chỉnh tề, đang ngồi ở bên giường nhìn hắn. -Sớm như vậy sao? Tống Thanh Thư nhìn ra không gian bên ngoài cười khổ, làm hoàng đế thật đúng là sự tình khổ sai, thiệt thòi cho Đông Phương Mộ Tuyết một mực làm lâu nay không biết mệt, đổi lại là mình, nếu là muốn mỗi ngày đúng hạn đi tảo triều, cho dù là có phúc lợi tam cung lục viện, hắn cũng không nguyện ý làm hoàng đế này. -Hôm nay tảo triều chỉ sợ là có không ít sự tình phát sinh, ngươi mới vừa trở về, rất nhiều chuyện không rõ ràng, dễ lộ ra sơ hở, hôm nay làm Khang Hi cứ tạm thời để ta tiếp tục đóng vai đi, ngươi chỉ cần tránh ở một bên nghe qua là được. Đông Phương Mộ Tuyết một bên vừa nói, một bên vừa chú ý lấy thần sắc Tống Thanh Thư. -Há…còn cầu sợ không được, mỗi lần cùng đám đại thần thành tinh kia liên hệ, để liền trở nên đau đầu. Tống Thanh Thư không quan tâm đến, một lời đáp ứng. Thấy hắn không chút do dự, Đông Phương Mộ Tuyết trong mắt dị quang lóe lên, bất quá khi nàng nhìn thấy Khúc Phi Yên vẫn còn ngủ say, mê mệt như một bãi bùn nhão, sắc mặt lại đỏ lên: “ Hừ, tối hôm qua ta hi sinh lớn như vậy, thật đúng là không có lương tâm. ..” Tống Thanh Thư mặc y phục tử tế, đang muốn ra cửa, đột nhiên quay đầu nhìn Khúc Phi Yên: -Để Khúc Phi Yên lưu tại nơi này, không sợ nhỡ xảy ra chuyện gì sao? -Yên tâm đi, Đông Phương Mộ Tuyết đáp, -Trong thời gian vừa qua trong thâm cung ta thiếu trợ thủ, cho nên đã đem nàng từ Ngũ Độc Giáo điều tới đây, trên dưới người trong cung cũng đã quen mặt nàng, đã vậy còn đồn thổi Khúc Phi Yên là cao thủ ám vệ gì, rồi còn là thị thiếp a... Khúc Phi Yên là trường hợp cá biệt, niên kỷ tuy nhỏ, nhưng lại cực có bản lĩnh lại nhanh lẹ, chẳng mấy chốc đã đem thái giám cung nữ trong Càn Thanh Cung dọn dẹp ngoan ngoãn, cho dù là có người thấy được nàng ngủ ở trên long sàng, ai dám nói nửa chữ nữ lời với Khúc Phi Yên chứ? Tống Thanh Thư mặt lộ dị sắc, nhớ lại tối hôm qua cùng thân thể mềm mại tiểu cô nương này ác chiến, thì phát hiện nhân vật Khúc Phi Yên lợi hại dẻo dai đến chừng nào, nàng cũng chẳng hề thua kém một trận nào với hắn cả, cuối cùng đành phải cảm thán: “ Nữ nhân thật sự đúng là giống loài vô cùng thần kỳ…” -À…còn Chung Linh thì sao? Tống Thanh Thư đột nhiên hỏi. -Ngũ Độc Giáo vẫn phải còn cần người tọa trấn, Chung Linh và Lam Phượng Hoàng lưu thì lưu lại ở đó, theo lời Khúc Phi Yên nói, nha đầu Chung Linh kia tựa hồ trời sinh ra cũng là đã có khả năng đùa bỡn với các độc vật, ngay cả Lam Phượng Hoàng cũng cảm thán Chung Linh tiến bộ quá nhanh chóng đây. Đông Phương Mộ Tuyết cười nói. Nghĩ đến tiểu cô nương thật thà lúc trước kia, Tống Thanh Thư mỉm cười, rồi lại nghĩ tới sự tình với Mộc Uyển Thanh, hắn liền rốt cuộc không cười nổi nữa, đến lúc đó như thế nào để thân tỷ muội bọn họ ở chung hòa thuận, thật đúng cũng là một vấn đề... ………………………………………………………………………………………. Tống Thanh Thư đi theo Đông Phương Mộ Tuyết đến điện Thái Hòa, ẩn nấp ở trong sảnh, lắng nghe toàn bộ sự việc trong lúc tảo triều. Quả nhiên như là Đông Phương Mộ Tuyết nói tới, đã phát sinh một số sự tình, trước là dựa theo chia ra hai phe của các đại thần để xử trí vấn đề của Nhạc Nhạc như thế nào thì lại nhao nhao một lần; tiếp theo thì sứ giả của Tam Phiên thượng tấu, tấu rằng những năm gần đây áp lực biên cảnh cực đại, đề nghị triều đình gia tăng gần như gấp đôi quân hưởng, sứ giả của Ngô Tam Quế còn đưa ra vấn đề riêng về nữ nhi của mình, hi vọng hoàng đế phê chuẩn để cho A Kha về Sơn Hải Quan thăm viếng... các đại thần lại một mảnh xôn xao.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]