CHƯƠNG 507: TAN VỠ. -Cũng không có gì mà phu nhân phải gấp, Tống Thanh Thư lúc lại có mấy phần phong độ hư hỏng của một nam nhân đang trêu đùa một phụ nhân nhà lương thiện, -Cho nên mà nói, phu nhân sau này tuyệt đối sẽ không lộ chuyện của ngày hôm nay. Hoàng Dung sắc mặt tái nhợt: -Bởi vì ngươi đã tính chính xác, nên mới dám đối với ta làm ra chuyện như thế này? Tống Thanh Thư gật gù: -Đúng vậy, phu nhân tuy rằng có đầy đủ sự hấp dẫn quyến rũ động lòng người, nhưng tiểu đệ không là loại người vì một nữ nhân mà hỏng chuyện đại sự của mình, theo tình huống sau khi thấy được về sau phu nhân chỉ có thể phải chọn cách im lặng chịu đựng tất cả, thì tiểu đệ mới dám động thủ chứ. -Ngươi…. Hoàng Dung trái tim trầm xuống, lạnh nhạt nói: -Không sai, cho dù bây giờ ngươi quả thật đối với ta làm bất cứ chuyện gì, đúng là ta sẽ không lộ ra bên ngoài, nhưng ta sẽ đem tất cả đầu đuôi chuyện này nói cho Tĩnh ca, hắn thì sẽ thay ta làm chủ. Tống Thanh Thư nghiêng đầu quan sát Hoàng Dung, tựa như muốn từ ánh mắt của nàng để mà hiểu được ý tưởng chân thật bên trong của nàng, một lúc lâu qua đi, Tống Thanh Thư yên lòng nở nụ cười: -Không…phu nhân cũng sẽ không nói với Quách đại hiệp đâu.. -Tĩnh ca là bậc chính nhân quân tử, ta tin rằng hắn chắc chắn sẽ không vì chuyện này mà ghét bỏ, thất lễ với ta nửa phần. Hoàng Dung lúc nói trên mặt sắc thái tràn trề xán lạn, hiển nhiên nàng tin tưởng nhân phẩm của phu quân mình. -Quách đại hiệp đương nhiên sẽ không ghét bỏ phu nhân, nhưng có thể phu nhân tự mình sẽ ghét bỏ chính bản thân của mình. Tống Thanh Thư như định liệu trước, -Nếu như phu nhân là Tiểu Long Nữ, nàng thuộc loại một cô nương không rành thế sự, là một nữ nhân có tâm tư như tờ giấy trắng, nói thật tiểu đệ không dám đối với phu nhân làm chuyện như vậy, bởi vì Tiểu Long Nữ dù cho là bị thất trinh, ngày sau cũng sẽ không hề kiêng dè chút, đối với tình lang của mình sẽ thẳng thắn nói ra tất cả, mà không có chút nào lo lắng trước sau. Còn Quách phu nhân thì khác, tâm tư của phu nhân có quá nhiều điều suy tư, cho dù nếu Quách đại hiệp biết chuyện thì cũng sẽ không oán trách phu nhân, nhưng phu nhân lại tự lo lắng nếu mình nói ra, thì có thể ở trong lòng Quách đại hiệp sẽ lưu lại một cây gai từ đó, khiến cho phu phụ sẽ có ngăn cách, cho nên nhất định phu nhân sẽ vẫn đem chuyện này giấu ở bên trong lòng…. Nghe được lời của Tống Thanh Thư, Hoàng Dung cả người như tan vỡ, trong mắt thần thái cũng không còn nửa phần, nàng tự lẩm bẩm: -Không thể… không thể nào. . . ngươi tại sao có thể đoán chính xác được như vậy… Nguyên nhân vừa rồi Hoàng Dung vẫn còn đang âm thầm cân nhắc, vạn nhất thật sự tại nơi đây mất đi danh tiết, chính mình phải ứng đối làm sao, nghĩ tới nghĩ lui, bỏ qua quá nhiều kích động, cuối cùng âm thầm cân nhắc được cái mất cái được mà quyết định, vậy thì cứ mặc cho chuyện ngày hôm nay trôi qua, rồi xem như chưa bao giờ phát sinh, đối với bất kỳ người nào cũng sẽ không tiết lộ một chữ. Vấn đề tại sao tất cả những thứ chuyện này, Tống Thanh Thư lại đoán ra được chính xác như vậy chứ! Tống Thanh Thư cuối cùng cũng đã cởi ra được tầng cuối cùng phòng bị trong lòng của Hoàng Dung, mái tóc dài đen nhánh, đôi mắt quyến rũ e thẹn, cặp môi như anh đào mọng đỏ làm cho người chỉ muốn cắn lên một cái, hai mãnh môi nhỏ ngập tràn hương thơm làm cho người ta mê muội, đôi bầu vú no tròn mềm mại nõn nà lay động lòng người tỏa ra mị lực đàn hồi hấp dẫn bất tận, theo hơi thở của nàng nhẹ nhàng phập phồng lên xuống, vóc người thon dài như ra dáng hơi đẩy đà, bờ eo vẫn còn thon thả, cặp mông nờ nang, đôi mắt long lanh như làn thu thùy, dung nhan tuyệt thế được trời đất sáng tạo nên, quả thật làm cho Tống Thanh Thư tâm thần ngẩn ngơ, trước thân thể trắng nõn như ngọc của nàng, không khỏi bật thốt lên khen: -Phu nhân thân đã làm vi nhân mẫu ( làm mẹ ),như vóc người vẫn còn như một cô nương, thật sự là vưu vật của trời cao . Hoàng Dung hơi đỏ mặt, vô thức nghiêng đầu sang chỗ khác, không muốn nhìn hắn, trầm mặc im lặng chứng tỏ cho sự phản kháng của mình. -Kỳ thực phu nhân cũng không cần phải quá mức thương tâm, việc này phu nhân không nói, tiểu đệ đương nhiên là sẽ không nói rồi, trên đời sẽ không có người biết đã xảy ra chuyện gì, phu nhân vẫn là Hoàng bang chủ vạn người ngưỡng mộ, thì chuyện thất tiết này có gì mà phải tính toán chứ?" Thấy Hoàng Dung thần sắc hơi động, Tống Thanh Thư khóe miệng cười càng nồng: -Những năm tháng đã qua, Quách đại hiệp bận bịu với chuyện phòng ngự thành Tương Dương, có lẽ không còn tinh lực để làm bạn với phu nhân trong khuê phòng, những đêm trời tối yên tĩnh phu nhân nhất định là sẽ rất cô quạnh u buồn, tiểu đệ ngưỡng mộ cách làm người của Quách đại hiệp đã lâu, hiểu được nỗi khó xử của Quách đại hiệp, nên muốn thay thế ra sức, giúp cho phu nhân giải tỏa sự khó chịu bên trong thân thể, xem như là tận lực đền đáp lại đại nghĩa của Quách đại hiệp đối với giang sơn đất nước… Hoàng Dung làm sao nghe mà không hiểu, không nhịn được: -Chuyện như vậy mà cũng có thể giúp sao? Ngươi thật là đủ vô liêm sỉ đấy. Hoàng Dung ngoài miệng tuy rằng tức giận, nhưng nhưng trong lòng lại bị lời nói của Tống Thanh Thư làm nổi lên từng vệt sóng gợn lăn tăn: “ Đúng ..Tĩnh ca đã bao lâu rồi không cùng mình thân thiết quá, mỗi ngày hắn đều bận cho việc phòng ngự thành Tương Dương, đến khi trở về thì mệt mỏi ngã đầu ngủ say như chết, chính mình cũng hiểu là hắn khổ cực, đương nhiên sẽ không quấn quít lấy hắn, thành nào cũng giống như tháng nào, mãi rồi giống như đã thành thói quen, hàng ngày gặp gỡ chỉ còn tương kính với nhau như là hai người bằng hữu…” Vì thế chả trách thân thể nàng nhạy cảm như vậy, vừa rồi chỉ mới đứng ở bên ngoài cửa nghe lén Tống Thanh Thư và Chu Cửu vừa trò chuyện vừa giao hoan, cũng đã khiến cho u cốc của nàng tiết ra chất lỏng làm ướt đẫm cả cái tiểu nội khố… Nghe được tiếng Hoàng Dung quát mắng, Tống Thanh Thư cũng không để ý đến, ngược lại còn nói: -Chuyện như vậy đương nhiên là tiểu đệ có thể giúp, trong lòng của Hoàng phu nhân chỉ có Quách đại hiệp, vì vậy tiểu đệ không dám đòi hỏi tranh chấp cùng với Quách đại hiệp, phu nhân cũng không cần đem tiểu đệ để ở trong lòng, cứ xem tiểu đệ như một vật dùng để cho phu nhân phát tiết thỏa mãn khi là thấy mình cô quạnh khát khao thèm muốn được hoan ái là được rồi. Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ, hừ nói: -Chỉ nói thiên hoa loạn trụy, nói đi nói lại thì ngươi chỉ có muốn thân thể của ta mà thôi. -Phu nhân nói không sai, Tống Thanh Thư hướng về đôi môi của nàng hôn phớt lên một cái, -Tiểu đệ chỉ muốn thân thể phu nhân, còn phu nhân dùng tiểu đệ để giải quyết nỗi khát khao thèm muốn trong thân thể, chúng ta theo nhu cầu của mỗi người, trong lòng của phu nhân vẫn là Quách đại hiệp, cho nên không tính phu nhân là phản bội Quách đại hiệp. Hoàng Dung không nhịn được: -Phi…. ta nào cần đến ngươi ….!" Nhưng trong lòng nàng lúc này bất tri bất giác bị lời nói của hắn có chút buông lỏng, mình chỉ cần duy trì một lòng chân tâm với phu quân mình, cũng có thể xem như là không có phản bội Tĩnh ca. . . -Phu nhân thật sự không cần đến tiểu đệ sao? Tống Thanh Thư rất nhanh đưa tay hướng về cái âm hộ của Hoàng Dung luồn vào bên trong cái tiểu nội khố của nàng tìm tòi, dịch nhờn từ u cốc tiết ra trước đó vẫn còn nhơ nhớp một mảnh dinh dính, Tống Thanh Thư mỉm cười nói, -Miệng thì nói không cần, nhưng thân thể đã nói lên tất cả, trong lòng của Hoàng phu nhân đương nhiên không cần tiểu đệ, nhưng thân thể của phu nhân bây giờ thì rất cần tiểu đệ đấy a. Hoàng Dung trong nháy mắt, xấu hổ đến nhanh rơi lệ, thăm thẳm than thở: -Ngươi đừng làm nhục ta nữa, ngươi muốn làm cái gì. . . thì cứ làm đi, chỉ cầu mong ngươi sau này đừng có làm khó dễ ta nữa… Tống Thanh Thư không tỏ rõ ý kiến: -Tiểu đệ có thể hiểu được phu nhân hiện đang chủ động hướng về tiểu đệ cầu hoan phải không? Hoàng Dung quay mặt đi, lạnh lùng nói: -Vậy theo ngươi thì ta phải nói như thế nào? -Phu nhân với dáng vẻ như thế này, tiểu đệ có chút không thích lắm, nếu hôm nay phu nhân không thể để tiểu đệ tận tình, nói không chắc ngày sau tiểu đệ vẫn còn quấn quít lấy phu nhân đấy. -Ngươi…. Hoàng Dung căm tức nhìn đối phương, chuyện như thế này trải qua một lần đã là cơn ác mộng, nếu như sau này hắn cứ lấy cớ tiếp tục quấn quít lấy mình, vậy thì sẽ sống như thế nào được.. Một lúc lâu qua đi, Hoàng Dung oán hận nói: -Có phải là hôm nay ta để cho ngươi tận tình, thì ngày sau ngươi sẽ buông tha ta? -Cái này phải xem phu nhân bây giờ biểu hiện như thế nào đã... Tống Thanh Thư nhìn từ trên cao xuống mà quan sát nàng. Chạm được ánh mắt nóng bỏng của hắn, Hoàng Dung run lên trong lòng, do dự một lúc, rốt cục mở miệng: -Được! Hi vọng công tử ngày sau tuân thủ lời hứa. Nói là một chuyện, làm lại là một chuyện, dù cho Hoàng Dung thân là phụ nhân, lúc này so với đêm tân hôn còn ngượng ngùng hơn nhiều, chậm rãi cởi ra cái yếm, rút đi cái tiểu nội khố để qua một bên, ngượng ngùng mở ra đôi chân. . . . Tống Thanh Thư không bỏ lỡ cơ hội, lập tức hôn lên cặp môi thơm tho của Hoàng Dung, cảm thấy đôi môi nàng nóng rực. -Um.. Ðầu tiên nàng hơi tránh né miệng của Tống Thanh Thư , chốc lát sau đã cùng hắn nồng nhiệt hôn qua hôn lại, hơn nữa còn để cái lưỡi của hắn luồn vào trong miệng ngậm lấy cái lưỡi thơm mát của mình, vừa nhấm nháp lại vừa nuốt vào như là mút ăn kẹo đường hồ lô… Đột nhiên Hoàng Dung cảm giác được bàn tay của hắn cũng đã xoa lấy hai bên đùi của mình, trong nội tâm có chút kêu loạn, phảng phất một bầy kiến nhỏ bò tới bò lui, gây ra một loại ngứa nhột kỳ dị, đến khi miệng Tống Thanh Thư vừa rời khỏi đôii môi anh đào của nàng, Hoàng Dung than nhẹ, một bên cảm thấy không ổn, một bên lại cảm thấy kích thích khác thường gần như là muốn trầm luân. Tống Thanh Thư thuận thế tại trên người nàng qua lại tiếp tục vuốt ve trên thân thể yêu kiều, một lúc sau Hoàng Dung bắt đầu cảm giác được ý thức của mình sắp tan rã, trong đầu choáng váng, tựa như toàn bộ những chuyện vừa xảy ra đã không tồn tại rồi, giờ chỉ có tên hỗn đản này đang ôm ấp lấy mình, tâm lay thần động trong kích thích, sâu trong u cốc không tự chủ được lại bắt đầu tiết ra chất lỏng, từng giọt lớn… từng giọt lớn lại trào ra bên ngoài miệng cái lổ nhỏ nữa rồi… Đôi mắt hắn giờ mang theo hỏa diễm, loại này có tính xâm lược rất mạnh, giống như là muốn đem thân thể nàng đốt cháy hòa tan vậy, làm nàng chỉ có thể lựa chọn trốn tránh, khép chặt hai mắt lại… -A... Một tiếng kiều hừ, thân thể mềm mại Hoàng Dung căng cứng, Lúc Hoàng Dung hai bên cái mông lớn hơi bị Tống Thanh Thư nâng lên, ngay lập tức cảm giác được cây thịt nóng hôi hổi cứng rắn kia sắp xâm chiếm lấy cái u cốc của mình, trong lòng giống như đang rỉ máu, thật sự là mất đi sự trong sạch danh tiết sao? Về sau làm như thế nào đối mặt với phu quân, lão thiên ạ… ai tới cứu mình đây a. Đang suy nghĩ thì đã cảm nhận được cây thịt lửa nóng bắt đầu hướng đến trong cơ thể của mình sáp nhập vào, nàng liều mạng bãi lộng cái mông lớn của mình, ý đồ ngăn cản cây côn thịt tiến vào thân thể mình, nhưng quy đầu cây côn thịt đã sớm nương theo dịch nhờn trào ra từ cái lổ nhỏ của nàng, tiến vào cửa miệng rồi, hai mép nhỏ đầy đặn liền bao vây lấy côn thịt, Hoàng Dung nhận thấy được rõ ràng quy đầu nóng rực đã khảm vào bên trong thành thịt của cái hang động, theo cái mông vặn vẹo, vô tình lại không ngừng kích thích bộ vị sinh dục nhạy cảm của nàng, ngược lại càng có thêm một loại cảm thụ ma ngứa hư không. Dần dần, nàng mỗi lần uốn éo, thì nghe thấy Tống Thanh Thư “ hừ..” lên một tiếng, giọng hắn đầy hưởng thụ, nhất thời nàng liền hiểu ra, lúc nàng không ngừng nhích tới nhích lui cái mông, ngược lại càng thêm kích thích hắn thực thoải mái khi cái cửa miệng u cốc đang ngậm lấy quy đầu côn thịt của hắn ma sát vào. Nàng liền đình chỉ đong đưa cái mông, đôi mắt đẹp khép hờ, hai giọt nước mắt theo theo từ gò má chảy xuống, xem ra việc thất thân là khó tránh khỏi rồi, chỉ hy vọng tất cả chuyện này mau chóng chấm dứt. Tống Thanh Thư lại tựa hồ cũng không nóng vội, côn thịt chỉ đưa có cái quy đầu vào trong trong miệng u cốc chậm rãi xoay chuyển nhúc nhích, phát ra "nhẹp..nhẹp " tiếng nước. Hoàng Dung đã rất lâu rồi không có giao hoan với Quách Tĩnh, âm hộ đã là bị khô cằn hạn hán nghiêm trọng, mà trong giây khắc này qui đầu côn thịt dừng lại trước cửa hang, so với côn thịt của Quách Tĩnh thì thật lớn hơn nhiều, côn thịt cũng không vội đâm sâu vào bên trong, làm cho thân thể nàng bị khiêu khích nhột nhạt không chịu được, vấn đề này cũng giống như tình cảnh của nàng bây giờ, tiến thối cũng đều không được. Loại cảm giác này như đem nàng ép điên, trong lòng thì phản cảm Tống Thanh Thư, phía dưới cái u cốc lại tựa hồ như khát vọng mãnh liệt cây côn thịt xâm nhập vào thật sâu, trong khoảnh khắc chất lỏng dịch nhờn từ sâu trong cứ trào ra, cái âm hộ gặp nạn hạn hán chuyển thành những cơn sóng lũ. Hoàng Dung thở hổn hển, nơi cổ họng phát ra tiếng than nhẹ, thân thể mềm mại nhu nhược vô lực, không biết sự thống khổ này tàn phá đến khi nào mới có thể chấm dứt, lúc bây giờ chợt nghe tiếng nói của Tống Thanh Thư: -Quách phu nhân nếu không chịu nổi, thì van cầu tiểu đệ, tiểu đệ sẽ làm cho phu nhân thỏa mãn. Hoàng Dung trong lòng đau khổ, đối mắt khép chặt, im lặng không lên tiếng, Tống Thanh Thư thấy nàng không lên tiếng, hắn cũng chịu đựng không nổi, gầm nhẹ một rồi trầm xuống cái eo.. -Ọc.. Cây côn thịt to lớn nương theo dịch nhờn trắng mịn, phá tan tầng tầng thành thịt mềm, thông thuận đâm sâu vào tận gốc. -Á….a…. Hoàng Dung tê tâm liệt phế gọi to duyên dáng, tựa như bất đắc dĩ, lại tựa như mình được giải thoát, rốt cục thì cây côn thịt cũng đã chen ngập hết vào rồi, lúc cây côn thịt cứng rắn xuyên qua, cái cảm giác trướng phồng bên trong u cốc cực độ phong phú thật sâu kích thích nàng, thân thể cùng linh hồn Hoàng Dung đồng thời cảm nhận được một trận sung sướng như trước nay chưa bao giờ có, làm cho thân thể mềm mại nàng run rẩy kịch liệt, nàng thống khổ dùng thanh âm thấp không thể nghe được nói: -Tĩnh ca…..Dung muội có lỗi với ngươi... Tống Thanh Thư sảng khoái thở dài nhẹ nhõm, cây côn thịt đã thật sâu sáp nhập vào trong trong cơ thể của Hoàng Dung tiên nữ trong mộng của hắn, thân cây côn thịt được thành thịt non trơn trợt gắt gao chật chội cắn nuốt thật không ngờ, một cái cảm giác thỏa mãn tột đỉnh… Hắn bắt đầu chậm rãi đút vào, rút ra….mỗi lần cắm cây côn thịt xuống, thì thân thể của Hoàng Dung chấn động theo tiết tấu, nàng tuyệt vọng hai mắt nhắm nghiền, trong lòng thống khổ khó có thể nói nên lời, cố gắng chịu nhịn hy vọng thân thể của chính mình chết lặng, nhưng không như mong muốn, nàng dù sao cũng là một nữ nhân, đã vậy còn là một nữ nhân từ lâu lắm rồi không có được nam nhân làm cho thỏa mãn dễ chịu, nên khoái cảm nam nữ giao hoan không ngừng đánh thẳng vào thân thể của nàng, theo cây côn thịt của Tống Thanh Thư kéo ra đút vào, cảm giác sướng khoái của nàng càng lúc càng mãnh liệt, phía dưới cái u cốc cũng bắt đầu thu hẹp ý chí của nàng, liên tục trào ra từng làn chất lỏng dịch nhờn nhơ nhớp, tuy cái u cốc của Hoàng Dung đã sinh hài tử mặc dù không có giống như những cô nương còn trẻ chặt khít, nhưng cái âm hộ no đủ mập mạp, vẫn siết chặt gắt gao bao vây lấy cây côn thịt của Tống Thanh Thư, cùng phối hợp thiên y vô phùng. Cây côn thịt Tống Thanh Thư nhận được khoái cảm đè ép ma sát mãnh liệt bên trong đường hang âm đạo, làm hắn càng thêm hưng phấn, bản năng tăng nhanh tốc độ đút vào, lúc này thân thể mềm mại Hoàng Dung đã chịu khuất nhục, trước sau lay động phối hợp, từ chỗ giao hợp phát ra "phạch..phạch..” tiếng vang, nàng có thể cảm nhận được rõ ràng cây côn thịt cực nóng kia vào ra trong thân thể của chính mình, khoái cảm đã làm cho nàng dần dần mê loạn…. Theo tốc độ tăng dần nhanh hơn, Hoàng Dung cũng vô pháp yên lặng bất động, nàng đong đưa cái mông lớn của mình, trong miệng phát ra rên rỉ như khóc vậy, -Ừ..ừ….....cứ tiếp tục..tiếp tục…như vậy đi..ui…a… Tống Thanh Thư lúc này tựa hồ không còn thương hương tiếc ngọc, nắm lấy hai bên mông lớn của Hoàng Dung ra sức đút thật mạnh cây côn thịt vào trong u cốc của nàng, Hoàng Dung mỗi lần bị đút vào cảm giác thật sự như muốn bị đòi mạng, nhưng lại làm cho nàng thần hồn điên đảo, ngay trong lúc tính dục của nàng đang nâng cao tăng thêm, Tống Thanh Thư lại tăng nhanh tốc độ, nhiều lần sáp đến sâu trong hoa tâm của nàng. " Phành phạch…phành phạch….." Hai bộ phận sinh dục không ngừng đánh vào va chạm, nơi chỗ côn thịt và u cốc giao tiếp tràn trề dịch nhờn trắng xóa, .. -A... um..a….mạnh lên làm chết ta đi…. Hoàng Dung cũng chịu không nổi nữa, lớn tiếng kêu rên, da thịt trắng như tuyết nổi lên bề mặt hồng đỏ, mồ hôi ướt đẫm toàn thân của nàng, cái mông lớn nhịn không được hẩy lên ngênh tiếp động tác đâm xuống của Tống Thanh Thư, nàng đã hoàn toàn buông thả phóng túng thân thể của mình, cái cảm giác sắp đến cơn cực khoái kia càng lúc càng gần, đã mau tới vậy sao? Chẳng lẽ còn muốn quăng ra âm tinh vì tên hổn đãn Tống Thanh Thư này sao? Nhưng giây khắc này thực sự cảm xúc fa6ng lên không ngừng, vừa lại mong ngóng cây côn thịt kia có thể càng thêm hùng tráng hữu lực sáp nàng. Nghe thấy Hoàng Dung dâm khiếu, Tống Thanh Thư càng thêm quật khởi đút vào mấy chục lần, rồi hai tay lật người của Hoàng Dung úp lại, đem đầu gối của nàng của cong lên thành động tác bò quì xuống, rồi tiếp tục dùng cây côn thịt đút vào từ phía sau mông nàng. -A... không cần... Hoàng Dung khuất nhục gọi to, nhưng thân thể nhẹ nhàng, thêm vào từ cái âm hộ truyền tới cảm giác sướng đến mất hồn, lại làm cho nàng cả người giống như đằng vân giá vũ, cứ như vậy thành thịt u cốc của nàng lại càng xiết cây côn thịt của hắn chặc hơn, lúc này sâu trong u cốc Hoàng Dung tựa như một cái miệng nhỏ ôn nhu hút tới, cây côn thịt mỗi lần rút ra, đát vào đều lại bị hút sâu xuống đi vào, sau đó được tầng tầng lớp lớp thịt non ấm áp bao vây lấy. Hoàng Dung hiện tại đã hoàn toàn không kềm chế được, thân thể thành thục tuyết trắng tùy ý để cho Tống Thanh Thư bài bố, trong miệng lung tung thở gấp: -Ui..ui... muốn chết rồi…ui…sướng đến chết ta…a….. Hoàng Dung giống như con thuyền nhỏ lắc lư giữa phong ba bão táp, cây côn thịt tại trong cơ thể nàng cũng theo đó đảo quanh từng vòng một, ma sát mãnh liệt gây ra khoái cảm để cho nàng cơ hồ muốn bất tỉnh, nhịn không được âm tinh đã bắt đầu rỉ ra, lúc này khi nàng hơi mở ra đôi mắt, xuyên thấu qua từ bên dưới bụng, thấy mình đang có động tác bò quì với cái mông vô thức vễnh lên để tiếp nhận cây côn thịt to lớn của tên hổn đãn Tống Thanh Thư chẳng khác nào con chó cái động dục, không khỏi mặt đỏ tai hồng, từ phía sau cái mông của nàng, Tống Thanh Thư càng không ngừng chuyển động, đánh cây côn thịt vào thân thể của nàng, mỗi lần hắn động một cái, nàng cảm giác được khoái cảm mãnh liệt hơn một chút, mái tóc của nàng hỗn độn phiêu trên không trung, trong miệng lại nhịn không được phát ra từng tràng rên rỉ làm người mê say. ………………………………………………………………………………………. Tống Thanh Thư cảm thấy cảm thấy bên trong u cốc Hoàng Dung cũng càng lúc càng cực nóng, làm cho hắn có cảm xúc sắp xuất tinh ra, liền gia tăng độ mạnh yếu đút vào. -Ừ..ừ…cứ thế..đâm vào..ui..a…á… Hoàng Dung rốt cuộc không chịu nổi này cuộc giao hoan kịch liệt như vầy, hơi thở dốc tăng lên, sâu trong hoa tâm thất thủ, âm tinh ào ạt trào ra, vách thịt non không ngừng run rẩy, hoa tâm không ngừng mút vào qui đầu dương vật, từng hồi sóng sau cao hơn sóng trước…. Đôi môi anh đào đỏ tươi mê người phát ra tiếng thê diễm kiều gáy uyển chuyển mất hồn, tâm hồn nàng đã là một mảnh mê muội, trong đầu trống rỗng, nam nữ hoan ái đỉnh phong cực lạc làm thân thể nàng bồng bềnh muốn bay, đồng dạng cũng cảm nhận được mãnh liệt kích thích cùng nàng giống nhau, Tống Thanh Thư bóp mạnh lấy hai bên mảnh mông thịt của nàng, hoa tâm như cái miệng nhỏ nhắn đang mút hút qui đầu của mình, cực đại quy đầu lần nữa lại chen sâu thêm vào hoa tâm hẹp hòi của nàng, một tầng một tầng khoái cảm xuyên qua, nam nữ chi nhạc đúng là vô cùng mỹ diệu.. ……………………………………………………………………………………… Khuôn mặt xinh đẹp Hoàng Dung hiện đầy hưng phấn thỏa mãn, theo động tác Tống Thanh Thư thẳng tiến như là con ngựa chạy nước rút, cơn cao trào vừa đến chưa kịp hạ xuống, rất nhanh nàng lại thở gấp liên tục, trong mắt giống như chảy ra nước, nhẹ giọng kêu lên: -Đó... tốt... nhấn sâu quá... tốt…tốt... á…. Mỹ mâu mê loạn mộng ảo, hoàn toàn đắm chìm trong mất hồn khoái hoạt đỉnh phong, mỗi một lần cây côn thịt đút vào, đều làm nàng có mơ mơ màng màng, như không muốn tỉnh lại... Tống Thanh Thư lúc này cũng bị cái u cốc tuyệt vời chật hẹp của nàng làm cho say mê, non mịn huyệt thịt, một tầng một tầng chụp vào thân cây côn thịt của hắn, đường hang động u cốc trở rất bó chặt làm cho cây côn thịt giống như là liên tiếp xuyên phá qua mấy tầng màng trinh vậy, dục hỏa nóng bỏng càng bốc lên, cái loại tư vị này từ trước đến giờ hăn chưa từng gặp qua nữ nhân nào của hắn, thật sự là quá mức kinh hãi thế tục. Dục vọng thăng hoa, Tống Thanh Thư lần đầu tiên không truy cầu lấy lòng nữ nhân, chỉ là theo bản năng dục vọng nguyên thủy vận động đánh sâu côn thịt vào u cốc một cách hoang dã điên cuồng, tiếng rên rỉ của Hoàng Dung cũng càng lúc càng lớn, khi thì cổ vũ, khi thì cầu khẩn, mê loạn thần trí, đột nhiên, Hoàng Dung thật dài một tiếng ngâm gọi, thân thể yêu kiều lại một hồi kịch liệt run rẩy, nữa thân người trên nằm bẹp dí trên giường, chỉ còn cái mông vễnh lên cao.; -Không được... không được..ta muốn... Tống Thanh Thư biết rõ Hoàng Dung lại thêm lần nữa đạt đến cao trào, gia tăng chạy nước rút, mỗi một cái đều trực tiếp đụng sâu trong hoa tâm nàng, Hoàng Dung thân thể vặn vẹo như bị rút gân, Tống Thanh Thư cũng không thể chịu đựng được, một tiếng gầm nhẹ nồng đậm, côn thịt nhấn vào thật sâu trong nhục thể Hoàng Dung thành thục, tinh dịch liên tục xì xì phun ra, vẫy vào hoa tâm đang run rẩy của nàng . Hoàng Dung bị tinh dịch nóng bỏng từ cây côn thịt bắn ra nên lại phát ra tiếng kêu dâm đãng, âm tinh lần nữa tiết ra, đôi mắt đẹp nhắm chặt, một đôi nam nữ đến cao trào cứ như vậy thân thể gắt gao tương liên, hơi thở hổn hển, thân thể cả hai không ngừng run rẩy... Lúc rút ra cây côn thịt , Tống Thanh Thư vô hạn thỏa mãn, cúi đầu nhìn lại, trên mặt dương vật mang theo hỗn hợp tinh dịch hòa cùng âm tinh của Hoàng Dung, còn nàng khuôn mặt trắng nõn thủy nộn đỏ ửng như lửa, xuân ý dạt dào, mỹ thể xinh đẹp, hiện đầy mồ hôi trong suốt, bên trong thảm cỏ đen nhánh bóng bẩy, hai mảnh mép nhỏ sưng đỏ phình lên, hướng qua hai bên trái phải tách ra, chất nhầy hỗn hợp chậm rãi nhiểu ra chảy xuôi từng giọt từng giọt xuống mặt giường, nói không nên lời dâm mỹ động lòng người... Sướng.. thật sự là quá sảng khoái! ………………………………………………………………………………………… Tống Thanh Thư không phải là người bình thường, sau khi để cho Hoàng Dung nghỉ ngơi một chút, trong chốc lát cây côn thịt thô to lại nhét vào cái miệng nhỏ u cốc của nàng làm cho căng ra, dịch nhờn sâu trong u cốc tiếp tục không ngừng mà chảy.. Hai hàng thanh lệ lướt qua mang theo ửng hồng đôi gò má, Hoàng Dung rõ ràng chính mình chung quy vẫn là có lỗi với Tĩnh ca, nhưng hôm nay gạo đã nấu thành cơmu, vì để tránh cho tên nam nhân hổn đãn này về sau chưa có đủ thỏa mãn lại tìm tới cớ đến quấn quít lấy nàng, nàng đành đem hai chân triền đến bên hông hắn, chậm rãi vặn vẹo mềm mại vòng eo, lại tiếp tục xu nịnh trên người nam nhân nỗ lực..
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]