CHƯƠNG 481: CẢ HAI DÍNH SÁT VÀO NHAU. Tống Thanh Thư âm thầm lắc đầu, đề nghị này của Dương Diệu Chân nhìn qua như công bằng, thật ra thì vô lại đến cực điểm, vừa rồi giao thủ thì đã biết Lê Hoa thương của nàng đã tu luyện tới hóa cảnh, hữu thương hay vô thương cũng không có liên quan quá nhiều, chân nàng có thể làm Lê Hoa thương, thì tay tự nhiên cũng có thể sử dụng thương pháp. Nàng chỉ là không dùng binh khí, thì đã loại bỏ được khinh công của hắn cùng với ưu thế kiếm pháp, cách thức này đúng là chỉ có một mình nàng hưởng hết lợi thế. Chỉ có điều Tống Thanh Thư từ trước đến giờ là người thương hương tiếc ngọc, đối với Dương Diệu Chân thì không có ảnh hưởng đến toàn cục, nên sự giảo hoạt của nàng cũng không có gì phản cảm, liền giả vờ không biết, gật đầu biểu thị đáp ứng. Nhận ra được vẻ mặt Tống Thanh Thư tựa như cười mà không phải cười, Dương Diệu Chân tự nhiên lo lắng, nàng cũng rõ ràng đối phương có thể cũng nhìn thấu thủ đoạn của mình, sở dĩ hắn đáp chỉ là bởi vì tự phụ mà thôi, "Hừ, bổn cô nương đợi lát nữa sẽ làm cho ngươi hối hận vì bất cẩn." Hai người đều đứng vào trong vết chân đã đánh dấu vẽ ra thì dừng lại, Dương Diệu Chân khẽ mỉm cười: -Vậy ta xin đắc tội. Nói xong cánh tay vung lên một cái, toàn bộ cánh tay từ một khoang cách xa khó mà tin nổi đã hướng về phía Tống Thanh Thư công tới, đánh bất thình lình cũng chính là con đường của Lê Hoa thương. Dương Diệu Chân khóe môi nổi lên một nụ cười đắc ý, bây giờ thì song phương hạn chế trong vòng bên trong chỉ hai dấu chân, so đấu thì phải dùng những chiêu thức tinh diệu, mà Lê Hoa thương của nàng từ trước đến giờ lấy chiêu thức tinh diệu mà phát triễn, họ Tống lần này có thể tính sai rồi. Đột nhiên Dương Diệu Chân biến sắc mặt, bởi vì nàng nhìn thấy Tống Thanh Thư tùy ý nhẹ nhàng giơ tay lên, hắn giơ tay tốc độ chầm chậm, nhưng vừa vặn chặn đứng ngay mạch môn của nàng, Dương Diệu Chân có hữu tâm biến chiêu, nhưng vẫn không kịp, cổ tay bị Tống Thanh Thư nắm chặt lại, mấy lần muốn rút trở về, vẫn không nhúc nhích. Cắn răng, Dương Diệu Chân dùng cánh tay còn lại vòng qua một độ cong hướng về đối phương phía bên gáy phía sau thái dương của hắn đánh tới, nàng tính được rõ ràng, Tống Thanh Thư muốn né tránh một chiêu này, thế tất yếu là phải thả ra cánh tay kia của mình ra. Ai ngờ Tống Thanh Thư chỉ là đơn giản đem đầu ngửa mặt lên, liền vừa vặn tránh thoát chiêu này của Dương Diệu Chân, bàn tay của nàng cách gáy Tống Thanh Thư khoảng cách tầm một tấc, chỉ có điều lúc này kình lực chiêu thức của Dương Diệu Chân đã dùng hết, chỉ có khoảng cách một tấc nhưng nàng không có cách nào nhân thếm tới được Dương Diệu Chân rít lên một tiếng, thương pháp Lê Hoa lại há lại dễ dàng bị phá như thế, bàn tay của Dương Diệu Chân từ chưởng liền cải biến chỉ, ngón tay thon dài đột nhiên duỗi ra, hướng về phía cổ họng Tống Thanh Thư tiếp tục đánh tới. Cánh tay của nàng mặc dù không cách nào tiến thêm phía trước, nhưng thêm vào độ dài ngón tay triển khai, cũng đủ chạm đến cỗ họng của Tống Thanh Thư thì thừa sức, sức mạnh trên ngón tay của nàng tuy rằng không nặng, nhưng cổ họng chính là vị trí yếu ớt, nếu Tống Thanh Thư thật bị đánh trúng, cho dù là nội lực của hắn mạnh hơn, chỉ sợ cũng phải nghẹt thở trong một thời gian ngắn ngủi. Cao thủ tranh chấp, vốn là thắng bại ngay ở trong một giây khắc này, Dương Diệu Chân đã dự tính đến mình sắp thắng được trận luận võ này, chỉ có điều rất nhanh nụ cười của nàng lần thứ hai đọng lại. Tống Thanh Thư đúng là cũng không ngờ tới Dương Diệu Chân lại còn có biến hóa chiêu này, hắn muốn tách ra cũng dễ dàng, chỉ có điều hai chân tất nhiên sẽ rời khỏi dâu chân đã đánh dấu vẽ lên, hắn hối hận lúc trước bất cẩn, nhưng linh quang lóe lên, đã nghĩ đến phương pháp phá giải. Dương Diệu Chân chính đang đắc ý, lại đột nhiên phát hiện Tống Thanh Thư hé miệng, liền đem ngón tay của nàng cắn vào, không biết có phải ảo giác hay không, nàng tựa hồ còn cảm nhận được đầu lưỡi đối phương còn trên đầu ngón tay nhẹ nhàng liếm qua. Dương Diệu Chân không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như vậy, toàn bộ thân thể lập tức liền cứng lại, ngơ ngác nhìn đối phương. Nghe được dưới đài truyền đến tiếng xôn xao, Dương Diệu Chân liền tỉnh lại, phát hiện Tống Thanh Thư vẫn như cũ ngậm lấy ngón tay của chính mình, nên vừa thẹn vừa giận. Nàng giờ khắc này một cổ tay bị Tống Thanh Thư nắm bắt, một tay khác bị hắn ngậm ngón tay chặt ở trong miệng, tất cả đều không thể động đậy, đành là nhấc chân mà hướng về hạ bộ giữa hai chân của hắn đá vào. -Ặc…Nữ nhân này tính tình vẫn đúng là đủ hung dữ.. Tống Thanh Thư cũng cả kinh, một cước này của Dương Diệu Chân ôm nỗi hận xuất ra, nếu bị nàng đá trúng, bất luận là nửa cuối cuộc đời may mắn vẫn còn sống, thì hạnh phúc có thể tất cả đều bị phá huỷ. Tống Thanh Thư vội vàng nghiêng qua thân thể, tránh thoát một cước này của nàng, sấn đến khi sức lực của nàng dùng hết, dùng cánh tay đem chân nàng giơ lên kẹp ở dưới nách. Lúc này Dương Diệu Chân hai tay bị chế trụ, cái cổ chân cũng bị Tống Thanh Thư kẹp lấy, toàn bộ tư thế cực kỳ ngượng ngùng, một thân y phục lại không giấu được đường cong ngạo nghễ thân thể của nàng, một đám giang hồ con mắt đều trợn tròn. Dương Diệu Chân mấy lần dùng sức, nhưng phát hiện thấy kình lực như đá chìm dưới đáy biển, không có nửa điểm tác dụng, không khỏi vừa thẹn vừa giận. Khoảng cách dựa gần vào nàng, Tống Thanh Thư không phải la không thừa nhận, tiền vốn đôi bâu vú của Dương Diệu Chân thật là quá mức ngạo nhân hấp dẫn ánh mắt người. Nhìn Tống Thanh Thư mang theo ánh mắt hèn mọn, làn da của Dương Diệu Chân dâng lên một tầng đỏ ửng, nhẹ hét lên một tiếng, cái eo thon uốn lượn một cái, toàn bộ thân thể lăng không cách đất, cái chân còn lại trực tiếp đá vào bên sườn của hắn. Tống Thanh Thư sớm có dự liệu, lần này không tránh né, mạnh mẽ nhận lấy một cước này, tuy rằng đá trúng đối phương, trái lại sắc mặt Dương Diệu Chân biến đổi, bởi vì nàng cảm giác được một cước kia ẩn chứa kình lực đã bị một luồng nhu kình hóa giải hầu như không còn… Dương Diệu Chân còn chưa kịp khiếp sợ, thì ngạc nhiên phát hiện cái chân này cũng bị Tống Thanh Thư nhân cơ hội kẹp ở dưới nách hắn, lúc này cả người đã mất trớn hoàn toàn treo ở trên người đối phương, với đôi chân dài, hạ thể của nàng vừa vặn chạm đến hạ bộ của hắn, khi cái gò mu của nàng vừa chạm vào, ngay lập tức từ bên dưới hạ bộ của hắn, cái đồ vậy chó chết kia liền như phồng to lên chèn ép dọc theo đúng ngay cái khe thịt âm hộ của nàng, tuy cách mấy làn vải vóc, nhưng nhiệt độ của hai bộ phận sinh dục chạm vào tỏa ra nhiệt độ thì nàng cảm nhận rất rỏ ràng… Hai chân bị Tống Thanh Thư kẹp ở dưới nách, một cổ tay bị hắn nắm giữ, một ngón tay bị hắn ngậm chặt trong miệng, cái tư thế kia thật là có nhiều ái muội, phảng phất một đôi phu thê đang là thân thiết. Dương Diệu Chân vừa thẹn lại phẫn, đã vậy bên dưới hai mảnh mông thịt to bè trì xuống cong vút lên, tình tiết nhìn qua thật phức tạp, trên mặt nàng càng là đỏ đến chảy ra nước, trên thân thể mềm mại của nàng tản mát ra mê người hương khí, càng có lực thêm lực hấp dẫn, Tống Thanh Thư nhất thời trong đầu một hồi choáng váng, thân thể của nàng đang run rẩy, phảng phất bên trong bạo phong làm lạnh run lạc diệp, trên ngưỡng phía trên treo lên, bên dưới cái âm hộ nghênh hợp với côn thịt của hắn, không ngừng bị đè nén dính sát vào nhau. Dương Diệu Chân thật hận không thể tìm được cái khe nứt nào để chui vào với cái tư thế này, lúc này bên tai đột nhiên truyền đến tiếng Tống Thanh Thư truyền âm nhập mật ghê tởm của hắn: -Tứ Nương Tử, hiện tại hai chân của cô nương đã cách mặt đất , dựa theo chính cô nương đã định ra quy định, thì cô nương giống như đã thua rồi.. Dương Diệu Chân bây giờ nào còn có công phu quản đến thắng thua: -Ta thua… ta thua, mau thả ta xuống… Ngay ở trước mặt thiên hạ quần hùng bị hắn ôm vào trong ngực như vậy, dù là Dương Diệu Chân trước giờ mạnh mẽ, cũng là xấu hổ không chịu được. -Vừa rồi có nhiều đắc tội, mong rằng Tứ Nương Tử đừng có trách móc. Tống Thanh Thư một bên nhẹ nhàng đem Dương Diệu Chân để xuống, vừa nói tạ lỗi. Dương Diệu Chân phiền muộn, nói cho cùng đều là do chính mình tự làm tự chịu, phương thức luận võ như vậy là do nàng đưa ra, đưa tay chen chân công kích hắn cũng là nàng chủ động, hắn chỉ có là bị động phải chống đỡ mà thôi. . . Đầy bụng tức giận không tìm được người phát tiết, Dương Diệu Chân hừ lạnh một tiếng, như là chạy trốn chạy xuống dưới lôi đài.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]