Tiểu Long Nữ không ngờ tới hai ngón tay bằng da bằng thịt, so với lợi kiếm của mình vẫn dám đưa ra ngăn cản, thấy Kim Cương môn chủ dùng ngón tay kẹp lại thân kiếm, vốn cho rằng có thể tước mất đầu những ngón tay của lão, Tiểu Long Nữ tâm địa thiện lương, thấy mình cùng lão không cừu không oán, còn đang do dự hạ thủ lưu tình, nào có biết trong chớp mắt thân kiếm liền bị bẽ gãy, còn một ngón tay khác của đối phương đâm đến về phía phần hông của mình. Tiểu Long Nữ tuy rằng kinh ngạc, nhưng vẫn lạnh như băng, nửa người đột nhiên bắn ngược lùi lại. Vừa rối một chiêu kiếm thế phóng đi rất nhanh, bây giờ trong chớp mắt cả người của nàng như không bị phụ thuộc vào quán tính vậy, phóng hướng theo chiều ngược lại. Trong tửu điếm mọi người thay nàng toát mồ hôi lạnh, chỉ lo bờ eo nhỏ nhắn của nàng sẽ bị Kim Cương Chỉ bẻ gẫy. Có điều lúc này toàn bộ thân thể nàng dẻo dai giống như cành dương liễu trước gió bão vậy, động tác phi thường có độ khó cao, mũi chân thuận thế đá trúng ngón tay của Kim Cương môn chủ, nhân cơ hội sau xoay chuyển ngược về một trượng, nàng liếc mắt nhìn trong tay đoạn kiếm còn lại, cảnh giác nhìn đối phương. Với thân phận của Kim Cương môn chủ, đối phó một cô nương một đòn không trúng cũng không tiếp tục truy kích, có điều trong lòng lão cực kỳ khâm phục võ công Tiểu Long Nữ. -Ặc…cái hông mềm mại như không xương ..chậc..chậc.. Tống Thanh Thư âm thầm buông hai tay xuống, hắn thấy tình hình Tiểu Long Nữ nguy cấp dự định xuất chiêu Cầm Long Công, cảm khái không thôi. -Hừ….thúc thúc lại đang sinh ý đồ xấu gì đó? Một bên Hồ phu nhân mỉm cười nói. -Nào có … Tống Thanh Thư hiếm thấy đỏ mặt, ngượng ngùng nói.. -Cô nương thanh kiếm đã bị đứt đoạn, nếu là không chê, hay là tạm thời dùng thanh kiếm này của tại hạ đi. Đột nhiên một giọng nam nhân trong trẻo vang lên, mọi người quay đầu nhìn lại, hóa ra là công tử áo gấm ngồi ở bên cạnh Âu Dương Phong lên tiếng. Giương tay tiếp nhận đối phương vứt tới bảo kiếm, Tiểu Long Nữ đánh giá thanh kiếm, vẻ mặt đúng rất là hài lòng -Thanh kiếm này là Ngô Sơn kiếm tuy rằng anh danh không sánh bằng được Ỷ Thiên Kiếm cùng Đồ Long Đao trong chốn giang hồ, nhưng phân kim đoạn thạch, vẫn là thừa sức... Công tử áo gấm vốn còn muốn khoe khang thêm một phen, vậy mà Tiểu Long Nữ chỉ hờ hững gật đầu, rồi nàng liền xoay người nhìn Triệu Chí Kính đang ở phía sau Kim Luân Pháp Vương. Công tử áo nghẹn lời, bị mất mặt, đành ngồi xuống lại, trên mặt tối tăm lại che kín. Tống Thanh Thư nở nụ cười, công tử áo gấm này hình dạng tuấn lãng, ra tay lại hào khí rộng rãi, nếu nữ nhân bình thường cũng rất dễ dàng có ấn tượng tốt, nào ngờ gặp phải Tiểu Long Nữ không rành thế sự chỉ có vô khẩu, vô tâm, vô tình .. -Nhìn thấy công tử kia ăn quả đắng, thúc thúc thật giống rất là cao hứng đấy. Đã cùng Tống Thanh Thư có tiếp xúc qua da thịt rồi, Hồ phu nhân bất tri bất giác liền dựa gần trên người hắn, Tống Thanh Thư khóe môi vừa lộ ra nụ cười rất khó thoát khỏi sự chú ý của nàng. -Nếu như không đoán sai, công tử áo gấm này hẳn là vương công quý tộc triều đình Kim quốc, sau này nhất định sẽ là kẻ địch của chúng ta, thấy hắn ăn quả đắng thì đương nhiên đệ hài lòng. Tống Thanh Thư đột nhiên nở nụ cười, duỗi tay tới nắm lấy phía sau cái mông thịt của Hồ phu nhân xoa xoa. -Tẩu tẩu đang ghen sao? Hồ phu nhân giật mình, ngẩng đầu nhìn, thấy không ai chú ý tới bọn họ đang ở bên dưới mờ ám, vội vã lặng lẽ tránh thoát khỏi, bên dưới mặt mặt nạ dĩ nhiên ửng đỏ một mảnh, gắt giọng: -Nào có … - Chỉ lực của lão tiền bối là gì mà lợi hại như vậy? Tiểu Long Nữ tuy rằng hận không thể lập tức xông tới giết chết Triệu Chí Kính, nhưng nàng cũng biết, một Kim Luân Pháp Vương đã rất lợi hại, vừa rồi lại một đầu đà biểu hiện ra võ công cũng không kém, huống chi bên kia còn có một đám người cao thủ không biết thâm sâu đến đâu. - Cô nương tuổi còn trẻ, không biết đến uy danh của Đại Lực Kim Cương Chỉ cũng chẳng có gì lạ. Kim Cương môn chủ vẻ mặt tự đắc. -Đại Lực Kim Cương Chỉ của Thiếu Lâm tự sao? Tiểu Long Nữ chỉ là đối với chuyện từng trải cuộc sống mà nói không rành, nhưng võ công trong chốn giang hồ ít nhiều gì cũng hiểu rõ, chỉ là không xác định chắc chắn mà thôi. Kim Cương môn chủ biến sắc: -Nói bậy… Kim Cương chỉ của đám lừa trọc Thiếu Lâm tự kia tính là gì, làm sao sánh bằng Kim Cương môn chính tông của chúng ta! Đại Lực Kim Cương Chỉ của Thiếu Lâm trình độ cao nhất cái gọi là “ Kiến, Văn, Trí, Tính' “tứ đại thần tăng, một chết vào loạn quyền của Tạ Tốn, một bị Thành Côn dễ dàng bắt giữ, một thì ngay cả đồ nhi của ta cũng đánh không lại, quả thực buồn cười…. -Đại Lực Kim Cương Chỉ hóa ra là công phu của Kim Cương môn, bị Thiếu Lâm tự học trộm à? Tiểu Long Nữ không vì thế mà có phản ứng, vẻ mặt chỉ hơi nghi hoặc. Nhìn Tiểu Long Nữ không có dáng vẻ tâm cơ nào, Kim Cương môn chủ không tiện phát tác, chỉ là nét mặt già nua đỏ bừng lên, trái lại Kim Luân Pháp Vương cùng Bách Tổn Đạo Nhân ở một bên cười thầm. -Tiểu nữ chỉ muốn giết chết tên đạo sĩ này, các người thật sự muốn bảo vệ hắn sao? Tiểu Long Nữ đối với ngọn nguồn môn phái nào cũng không có hứng thú, rất nhanh liền để qua một bên cái gì gọi là Kim Cương chỉ. - Cô nương nên sớm rời đi thì tốt hơn, bọn họ nhiều người như vậy ở chỗ này, ai cũng là võ lâm tiền bối uy chấn giang hồ, ai ngươi cũng đều đánh không thắng, đừng để cho mình rơi vào cục diện không tốt. Chợt Âu Dương Phong cười gằn nói, nghe qua như là khen tặng, thực tế là có ý châm chọc. Tuy rằng bởi vì hiệu ứng hồ điệp làm thay đổi, Âu Dương Phong trước chưa từng thấy qua cô nương có thể sắp là nhi tức ( con dâu ) của mình, nhưng lão nhìn ra được đám người Triệu Mẫn là người Mông Cổ, nên cũng không có cảm tình gì. Câu nói của Âu Dương Phong làm cho đám Bách Tổn Đạo Nhân, Kim Cương môn chủ, Kim Luân Pháp Vương mặt sa sầm lại, bọn họ đều là nhân vật cấp tông sư, nhất là Bách Tổn Đạo Nhân đã cùng với Trương Tam Phong tranh tài cao thấp, vì thể cũng khó mà ra tay với một yểu điệu thục nữ như Tiểu Long Nữ . -Các người đến tột cùng là có ý gì? Thấy không có ai đáp lời, lại còn che chắn ở phía trước Triệu Chí Kính, Tiểu Long Nữ nổi giận nói. Triệu Mẫn liền cười nói: - Cô nương võ công cao cường như thế, có thể cho biết phương danh? Tiểu Long Nữ hơi nhíu mày, nhàn nhạt đáp: -Ta họ Long…. Nói xong liền khép chặt đôi môi, không nói thêm một lời. Triệu Mẫn ngẩn ra, hơi suy nghĩ, liền đại thể cũng hiểu tính tình Tiểu Long Nữ: -Ta từ trước đến nay rất yêu thích võ công, không biết Long cô nương có thể đem kiếm pháp như thần vừa rồi truyền lại cho ta được không? Tiểu Long Nữ lắc đầu: -Võ công của ta ngươi không học được đâu. Triệu Mẫn nở nụ cười xinh đẹp: -Ta tuy rằng không phải là người học võ kỳ tài, nhưng cho đến tận bây giờ, chưa có võ công gì mà tiểu muội không học được. Triệu Mẫn suy bụng ta ra bụng người, nàng cho rằng Tiểu Long Nữ không muốn dễ dàng đem võ công truyền thụ cho nàng, nào có biết lời nói Tiểu Long Nữ đó là lời nói thật, bởi vì Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp vốn chỉ dành cho hai người phối hợp, một người sử dụng Ngọc Nữ Kiếm Pháp, một người thì dùng Toàn Chân Kiếm Pháp. Còn nếu một người mà muốn xuất ra Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, thì nhất định phải học được công phu Tả Hữu Hỗ Bác Thuật của Chu Bá Thông. Mà công phu Tả Hữu Hỗ Bác Thuật nếu không phải là người có tâm tư thuần phác, căn bản không học được, nhất là như Triệu Mẫn, Hoàng Dung thuộc dạng người cơ trí linh xảo, nhanh nhẹn hoạt bát ngay cả nhập môn cũng không thể học được rồi. Tiểu Long Nữ thì không nghĩ nhiều, có gì thì nói cái đó, thấy Triệu Mẫn một bộ dáng vẻ đã định liệu trước, liền cầm kiếm chỉ vào Triệu Chí Kính cùng Doãn Chí Bình: -Được, ngươi đem hai đạo sĩ này giết chết, ta liền dạy cho ngươi. Triệu Mẫn quả nhiên biểu tình như vậy, nhưng so với cá nhân muốn học võ công, nàng lại mong muốn thế lực của Toàn Chân giáo đứng phía sau Triệu Chí Kính cùng Doãn Chí Bình nhiều hơn, đương nhiên nàng sẽ không bỏ qua hai người, nên cười nói: -Long cô nương, vừa rồi cô nương cũng đã từng biết qua võ công thủ hạ của ta, hiện giờ thấy trước mặt bọn họ thì có thể giết chết được hai vị đạo trưởng kia sao. Tiểu Long Nữ tư lự không nói gì, chần chừ một hồi, nói rằng: -Ta không thể… có điều ngươi có thể bảo vệ bọn họ chỉ là tạm thời, không thể bảo vệ được cho bọn họ một đời." Triệu Mẫn thấy Tiểu Long Nữ đã có ý muốn rời đi, trong lòng liền suy nghĩ có một cao thủ như vậy, cả ngày lẫn đêm ẩn núp ở trong bóng tối, đây cũng là một đại họa trong lòng, đôi mắt hơi chuyển động, liền nảy ra ý: -Nếu Long cô nương cho rằng không thể, như vậy ta có thể rộng rãi cho ngươi thêm một cơ hội, chỉ cần ngươi có thể thắng được một trong ba vị này, thì hai vị đạo trưởng có thể ta để cho cô nương tùy ý xử trí, còn nếu là thất bại, chỉ xin mời Long cô nương lưu lại, đem bộ kiếm pháp kia truyền thụ cho ta, được không? Triệu Mẫn kỳ thực cũng không để ý đến cái gì kiếm pháp, nàng chỉ là muốn nhân cơ hội này chấm dứt ân oán song phương. Bây giờ tình thế ở đây, Bách Tổn Đạo Nhân vì thân phận, không chịu ra tay, dựa vào Tiểu Long Nữ vừa rồi biểu hiện kiếm thuật cùng với khinh công, những người còn lại e rằng không giữ được nàng. Một khi Tiểu Long Nữ rời đi, sinh mệnh Triệu Chí Kính cùng Doãn Chí Bình liền lúc nào cũng bị uy hiếp, vì sự chuẩn bị tính toán ở trên người bọn họ, Triệu Mẫn tuyệt đối không thể nào tiếp thu được vấn đề như vậy. Bách Tổn Đạo Nhân đám ba người bọn họ vì thân phận, không muốn đối với Tiểu Long Nữ ra tay, nhưng nếu đánh cược làm chủ, dựa vào võ công Tiểu Long Nữ kiếm pháp tuy rằng tinh diệu, nhưng nội lực còn quá yếu, tuyệt không phải là đối thủ của một trong ba người bọn họ. Chỉ cần đem Triệu Mẫn giữ ở bên người, Triệu Mẫn liền có thể làm bộ không học được bộ kiếm pháp kia, ràng buộc Tiểu Long Nữ kéo dài thời gian, Triệu Mẫn tự tin lấy sự thông minh tài trí của mình, qua một thời gian, chậm rãi hóa giải u hận của Tiểu Long Nữ cùng Triệu Chí Kính cũng không phải là việc khó gì. -Lời này nói thật chứ? Tiểu Long Nữ ánh mắt sáng lên. Triệu Mẫn ngạc nhiên, không nghĩ ra tại sao Tiểu Long Nữ lại hưng phấn như vậy, chỉ cho là do Tiểu Long Nữ sốt ruột báo thù, liền gật đầu cười: -Đương nhiên là thật. Nói xong quay đầu nhìn về phía đám của Bách Tổn Đạo Nhân, cung kính nói rằng: -Ta rất yêu thích kiếm pháp của vị cô nương này, ba vị có thể cố hết sức giúp ta chỉ điểm một chút Long cô nương, thuận tiện giúp ta thắng được vụ đánh cược này? Đàm người Bách Tổn Đạo Nhân ba mặt nhìn nhau, bọn họ tuy rằng không muốn lấy lớn ép nhỏ, nhưng lệnh của Triệu Mẫn tử thì không thể từ chối, ba người cũng hiểu được nàng ở bên trong Mông Cổ thì có quyền thế là cỡ nào thao thiên, bọn họ đang nương nhờ vào Mông Cổ, nên không thích hợp đắc tội với nàng. . Kim Luân Pháp Vương đã từng thất bại dưới tay Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp, không khỏi âm thầm kêu khổ, có điều bây giờ tên đã lắp vào cung không thể không phát. -Long cô nương, ngươi tùy ý chọn một đối thủ đi, chỉ cần ngươi có thể... có thể chống đỡ được trăm chiêu mà bất bại, thì coi như ngươi thắng. Triệu Mẫn dưới cái nhìn của nàng, lấy công lực ba lão này, ai cũng đều cao thâm hơn Tiểu Long Nữ, trong vòng trăm chiêu thắng Tiểu Long Nữ cũng là dễ dàng mà thôi. -Được, Tiểu Long Nữ cũng rất thẳng thắn, giơ kiếm chỉ vào Kim Luân Pháp Vương, -Vậy ta chọn đại hòa thượng này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]