Nghe giọng Miêu Nhược Lan non nớt lanh lảnh hô lên.
- Thúc thúc thật giỏi…
Tống Thanh Thư nhất thời có một loại cảm giác thác loạn hoang đường, hắn mỉm ôm nàng đưa tới trước mặt Miêu Nhân Phụng,
- Miêu đại hiệp, tại hạ đem lệnh thiên kim hoàn bích trở về.
Miêu Nhân Phụng kích động, đưa tay ra đón Miêu Nhược Lan:
- Công tử đại ân đại đức, Miêu mỗ không có gì báo đáp, ngày sau như có việc cần sự trợ giúp, Miêu mỗ mặc cho công tử sai phái.
Tống Thanh Thư mặt tuy rằng bị mũ che khuất hơn một nửa, nhưng Miêu Nhân Phụng vẫn nhìn ra hắn tuổi không lớn lắm.
Tống Thanh Thư không để ý đến, có điều đây chỉ là một mối thiện duyên thôi, lẽ nào ngày sau có thể sai phái đường đường Kim Diện Phật hay sao? Có điều... Tống Thanh Thư đột nhiên nghĩ đến chuyện của mình và Hồ phu nhân, trong lòng suy nghĩ tầng này quan hệ, có thể Miêu Nhân Phụng mắt nhắm mắt mở cho qua đi..
- Các hạ đến tột cùng là người phương nào?
Mắt thấy thịt mỡ tới tay lại bị giật mất, Vân Trung Hạc vừa giận lại sợ, hắn thấy Mẫn Nhu ngực lớn eo nhỏ, thực sự là cực phẩm hiếm thấy, lại liếc nhìn qua Miêu Nhược Lan trắng ngần, Vân Trung Hạc càng là áo não, nếu không có tên nam nhân không biết rõ lai lịch này đột nhiên nhô ra, thì mình bất định đã hưởng hết nhân gian diễm phúc này rồi.
Thấy Vân Trung Hạc vẻ mặt gian giảo quan sát mình, Mẫn Nhu cùng Miêu Nhược Lan đều cảm thấy cả người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605187/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.