Hồ phu nhân gắt:
- Đừng ăn nói lung tung, người bên ngoài đều là cao thủ tai thính mắt tinh, đừng để cho bọn họ nghe qua.
- Bọn họ nghe qua thì có sao?
Tống Thanh Thư cười nói,
- Thật ra ở trong lòng bọn họ cũng cho chúng ta là một đôi phu thê hương dã, người trong giang hồ ai cũng có sĩ diện, làm sao lại cố ý nghe qua phu thê của người trò chuyện a.
Tống Thanh Thư cũng biết Hồ phu nhân da mặt mỏng, sợ chọc giận nàng, bởi vậy giọng nói hết sức đè thấp hạ xuống.
- Ai cùng với thúc thúc là phu thê?
Hồ phu nhân một tay đẩy Tống Thanh Thư tới gần thân thể mình, một bên cáu gắt.
Bên ngoài trong phụ tử Miêu Nhược Lan nói lời đa tạ xong, liền tìm một chỗ sạch sẻ ngồi xuống, Miêu Nhược Lan tuổi còn trẻ, không nhịn được buồn ngủ, rất nhanh dựa vào phụ thân bắt đầu ngủ.
Nam tử mặc áo đen thấy Miêu Nhân Phụng lẳng lặng ngồi yên nơi đó, trên người bao quanh làn bạch khí, biết hắn đang dựa vào nội lực xuất ra để hong khô y phục trên người, không khỏi khâm phục, nghĩ đến hắn vừa nãy tự xưng Miễu mỗ, trong đầu lền nghĩ đến trên giang hồ có một đại nhân vật nổi danh, chắp tay hỏi:
- Các hạ có phải là Kim Diện Phật Miêu Nhân Phụng Miêu đại hiệp?"
Miêu Nhân Phụng mở mắt ra, nhìn quét ở trên người hai người, trầm giọng nói:
- Chính là Miêu mỗ, không biết hai vị là...
- Tại hạ Huyền Tố trang chủ Thạch Thanh, còn đây chính là thê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605183/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.