- Quận chúa đúng là học rộng tài cao a..
Tống Thanh Thư kinh ngạc nhìn nàng.
- Có phải là Chu Chỉ Nhược dạy ngươi không?
Triệu Mẫn hỏi.
- Làm sao quận chúa biết?
Tống Thanh Thư ngạc nhiên nói.
- Lúc trước ta đã từng bị nàng ban tặng, suýt chút nữa mất mạng tại chỗ, cho nên đối với võ công của nàng khắc sâu ấn tượng.
Triệu Mẫn lòng vẫn còn sợ hãi vỗ ngực nói..
- Quận chúa năm xưa ngay ở trước mặt thiên hạ quần hùng tranh đoạt Trương Vô Kỵ với Chu Chỉ Nhược, phong thái đó tại hạ rất là khâm phục.
Tống Thanh Thư khen.
- Ngươi phải nên cảm tạ ta,
Triệu Mẫn hừ một tiếng,
- Nếu không là ta, Chu Chỉ Nhược đã từ lâu làm thê tử cho người khác, làm gì còn có cơ hội cho ngươi.
Tống Thanh Thư cười nhạt:
- Chiếm được Chu Chỉ Nhược là nhờ vận may của tại hạ, còn nếu không được thì do số mệnh, chỉ thế mà thôi.
Triệu Mẫn thấy thái độ hắn trầm tỉnh rất lạ nên đánh giá hắn:
- Ta có cảm giác mơi một quãng thời gian không gặp, ngươi tựa hồ trở nên hơi đắc đạo rồi.
- Thật không?
Tống Thanh Thư cười nói,
- Quận chúa có suy nghĩ hay là di tình biệt luyến chuyển qua cho tại hạ đi..?
Triệu Mẫn phát lạnh:
- Hừ, lại trở về cái hạng người chán ghét như trước đây rồi..."
Tống Thanh Thư không để ý, mỏi mệt ngáp.
- Ngươi tối hôm qua làm gì, mà nhìn thấy uể oại như vậy?
Triệu Mẫn nhướng mày hỏi..
- Quận chúa thử chạy trong một buổi tối mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605167/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.