Trong phòng hai người nhìn nhau, thấy Tống Thanh Thư nhìn mình chằm chằm, Triệu Mẫn tức giận nói:
- Nhìn cái gì vậy, nàng tìm ngươi chứ không phải tìm ta.
- Đã muộn như vậy….
Tống Thanh Thư nhướng mày, cũng đoán không được ý đồ của Đường phu nhân đến đây làm gì..
- Đường phu nhân tự tiến cử giường chiếu nên đến đấy,
Triệu Mẫn phì cười,
- Một đại mỹ nhân nhi thiên kiều bá mị như vậy tự đến, ngươi đừng nói với ta là không động lòng nhé.
- Động lòng là một chuyện, có thể làm được cái gì hay không là một chuyện khác. Đường phu nhân này thân phận thần bí, tại hạ thực sự không rõ ràng mục đích của nàng đến tột cùng là cái gì.
Tống Thanh Thư nhẹ giọng hết sức nói.
- Ta cũng chẳng quản đến ngươi động lòng hay là dùng thân động, trong gian phòng của ngươi có chỗ nào để ta ẩn nấp một chút?
Triệu Mẫn quan sát chung quanh, đương nhiên là không muốn Đường phu nhân đi vào thì nhìn thấy mình đang ở đây.
- Quận chúa muốn trốn ở trong này?
Tống Thanh Thư sững sờ, đột nhiên không có ý tốt cười cợt, bên cạnh nàng thì thầm,
- Đừng nói là quận chúa có sở thích ham muốn nhìn trộm người ân ái …
Triệu Mẫn bị hắn trêu chọc khí tức có chút muốn nghẹn, hơi co lại thân thể, cả giận nói:
- Ta chỉ là không muốn bị nàng hiểu lầm mối quan hệ của chúng ta.
- Vậy tại hạ không để cho Đường phu nhân đi vào là ổn rồi.
Vừa dứt lời, Tống Thanh Thư liền ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605160/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.