- Đệ chuyến xuôi nam này nguy cơ trùng trùng, ta đâu thể nào làm hao phí công lực của đệ được.
Trầm mặc một hồi, Đông Phương Mộ Tuyết lắc đầu.
- Cũng có đạo lý a..
Tống Thanh Thư như có điều suy nghĩ, đồng dạng bắt đầu trầm mặc.
- Hai người các ngươi làm gì mà người thì đỏ mặt, một kẻ mặt trắng, cuối cùng là đang chơi trò bí hiểm gì vậy?
Hạ Thanh Thanh nghe qua không hiểu ra sao, nhịn không được mở miệng hỏi.
- Không có gì.
- Không có gì.
Hai người vừa mới mở miệng, gặp đối phương đều nói lời giống nhau như vậy, đành nhìn nhau mỉm cười.
Trong nháy mắt đó, Tống Thanh Thư thấy mình đã hiểu được sự băn khoăn của Đông Phương Mộ Tuyết, nàng không muốn đem sự quan hệ giữa hai người biến thành một cái cọc giao dịch, vì vậy cự tuyệt ám hiệu của hắn về việc trị thương.
Tống Thanh Thư tỉnh ngộ ra, nếu đơn thuần chỉ dựa vào mối quan hệ da thịt chi thân, mà tưởng đã thu phục được Đông Phương Mộ Tuyết thì thật sự vô cùng ngây thơ, dựa theo tính tình của Đông Phương Mộ Tuyết chính ra thì nàng đúng là Đông Phương Bất Bại sát phạt quyết đoán.
- Được rồi, vậy thì lúc nào Tuyết tỷ tỷ cần chữa thương, cứ mở miệng, đệ sẽ nguyện ý dốc sức khuyển mã, cúc cung tận tụy, đến chết thì mới dừng lại.
Sau khi tính toán cẩn thận hết thảy, Tống Thanh Thư cũng không hề xoắn xuýt tơ tưởng với Đông Phương Mộ Tuyết nữa, nếu như lúc trước hay vừa rồi, nàng nguyện ý để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605139/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.