- Đệ tam bảo vật.....
Tô Thuyên dừng lại một chút, ngẩng đầu nhìn Tống Thanh Thư, trong đôi mắt lưu chuyển phong tình cực kỳ quyến rũ, hàm răng khẽ cắn môi nói,
- Ngươi có hài lòng không?
- Quả nhiên là kỳ trân hiếm có, chỉ hận là không thể thưởng thức hưởng thụ phu nhân trong mọi thời khắc.
Ôm lấy bả vai trơn bóng êm dịu Tô Thuyên, Tống Thanh Thư cảm thán.
- Vậy bây giờ ngươi có thể xem Thần Long Đảo là nhà của mình được chưa?
Tô Thuyên đem hai má kề sát bộ ngực Tống Thanh Thư, ngón tay nghịch ngợm vẽ vòng trên da thịt hắn,
- Giáo chúng Thần Long giáo chỉ nghe lời của tỷ tỷ, nhưng tỷ tỷ lại nghe theo lời của ngươi,
- Phu nhân đã đem ba bảo vật quý giá nhất của Thần Long Đảo đưa cho tiểu đệ, đương nhiên tiểu đệ sẽ xem Thần Long Đảo như nhà của mình rồi..
Tống Thanh Thư lại thấy dương v*t của mình đã bắt đầu lại nhịn không được, liền nắm lấy hai bầu vú của Tô Thuyên xoa bóp trong tay.
- Nếu như cứ vĩnh viễn ở trên chiếc thuyền này như vậy thì tốt biết bao.
Nghĩ đến chẳng bao lâu nữa, sẽ đến Thịnh Kinh đối mặt với Hoằng Lịch, Tô Thuyên biểu hiện xen lẫn vẻ cô đơn.
Biết nàng đang lo lắng, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng vỗ vỗ thân thể nàng, trấn an nói:
- Yên tâm đi, tiều đệ nhất định sẽ bảo đảm phu nhân chu toàn, cùng lắm nếu quá nguy hiểm thì tiểu đệ sẽ mang phu nhân cao bay xa chạy, cao thủ trong Thịnh Kinh thành chẳng có ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605122/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.