Bởi vì trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh khiêu gợi của Tô Thuyên quá mức không thích hợp, nên hơi thở của Ngọc Chân trở nên nặng hơn, lập tức đã kinh động đến Tô Thuyên ở bên trong:
- Ai?
Ngọc Chân cả kinh, vội vàng lùi về sau, vung lên phất trần như đang đuổi muỗi, thấy Tô Thuyên vọt ra, liền ra hiệu nói:
- Vô Lượng Thiên Tôn… Hồng phu nhân hảo công phu.
- Hóa ra là lão đạo sĩ mũi trâu.
Ngọc Chân luôn mồm luôn miệng muốn dẫn Tô Thuyên giao cho Hoằng Lịch, đương nhiên Tô Thuyên cũng không cho lão sắc mặt tốt.
Ngọc Chân nụ cười ngưng lại, tưởng rằng đối phương sẽ thấp giọng với mình để lôi kéo, nào ngờ đối phương lại không nể tình, trong lúc này liền lúng túng đứng ở nơi đó.
- Muộn như vậy mà đạo nhân lại đến đây, có phải là muốn lén lút bắt ta mang về Thịnh Kinh?
Tô Thuyên nghiêng thân thể, vừa chế giễu, vừa trong âm thầm phòng bị đối phương đột nhiên đột nhiên gây khó khăn.
Liếc mắt nhìn Tống Thanh Thư ngồi phía sau nàng, Ngọc Chân nói:
- Phu nhân xin bỏ qua, việc buổi chiều do bần đạo bất quá là do phụng mệnh, xin phu nhân lượng giải...
Tô Thuyên không nhịn được ngắt lời nói:
- Muốn gì thì cứ thả ra…
Ngọc Chân không ngờ tới Tô Thuyên luôn luôn nói cười xinh đẹp, lại có lời thô lỗ như vậy, sắc mặt có chút khó coi:
- Bần đạo có việc muốn cùng Tống đại nhân thương lượng.
- Há, vậy hãy vào đi.
Tống Thanh Thư nói xong liền dẫn Ngọc Chân vào nhà.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605109/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.