Chương trước
Chương sau
Giữa trường thái độ mọi người thay đổi vạn phần, giáo chúng Thần Long giáo đương nhiên là không có can đảm biểu hiện ra, Huyết Đao lão tổ trên danh nghĩa là minh hữu Thần Long giáo, đương nhiên cũng chẳng nói gì, nhưng Ngọc Chân thì không kiêng kị gì, ha ha cười nói:
- Ha ha…. Thê tử của mình mà cũng không dám nhận, trơ mắt nhìn thê tử thiên kiều bách mị của mình ngã vào trong lòng của nam nhân khác, thực sự là một con rùa rút đầu a.
Vừa rồi Tô Thuyên vì ngăn cản Tống Thanh Thư, nên vội vàng kéo cánh tay của hắn, tuy rằng không phải là ngã vào trong lồng ngực của hắn, nhưng đôi bầu vú của nàng lại ép sát vào cánh tay của thay đổi cả hình dạng rất là thân mật.
Hồng An Thông giận dữ, thâm trầm nhìn Ngọc Chân:
- Ngươi nói cái gì?
Ngọc Chân đem cây phất trần lay động, khà khà cười lạnh nói:
- Ta không chỉ mặt gọi tên, có gì mà ngươi lại chột dạ …
Vừa lúc Huyết Đao lão tổ cũng lên tiếng:
- Hai vị cần gì vì những chuyện nhỏ nhặt này làm vô vị làm mất thể diện, chúng ta đến đây là thương thảo làm sao trả lời một cách thuyết phục cho Bảo thân vương mà..
Nói xong nhân cơ hội đôi mắt cũng liếc qua nhìn thân thể mềm mại của Tô Thuyên thướt tha căng mọng, nghĩ thầm nữ nhân này quả nhiên quá đủ đủ tao mị, trong khoảng thời gian trên đảo này phải tìm cơ hội chiếm đoạt thân thể của nàng mới được.
Hồng An Thông vẻ mặt nghi ngờ không ngờ tới Huyết Đao lão tổ lại nói như thế, lời của lão ta nghe qua như là công bằng hợp lý, kỳ thực thì chẳng khác nào đứng về phe của Ngọc Chân, Hồng An Thông không hiểu, mình và nhóm người Huyết Đao lão tổ trên danh nghĩa đều là nương nhờ vào Vương gia A Lý Bất Ca của Mông Cổ, vì sao đối phương trái lại giúp đỡ Ngọc Chân người ngoài này?
Lúc này chỉ nghe Tô Thuyên nũng nịu nói,
- Ngọc Chân đạo nhân uy phong thật to, bất quá ta nghe nói lần trước các hạ ở Thịnh Kinh thành, trong một chiêu thì thua ở trong tay của đệ đệ ta, không biết đạo nhân hôm nay có hứng thú muốn rửa sạch nhục nhã không? Ta có thể để cho đệ đệ của ta ra lĩnh giáo.
Ngọc Chân sắc mặt lúng túng, lần thứ nhất ở Bình Tây Vương phủ bị Tống Thanh Thư một chưởng đánh bay, còn có thể nói là nhất thời khinh địch bất cẩn. Nhưng vừa rồi ở trong tiệc rượu Thịnh Kinh Vương phủ, chính mình công liên tiếp Tống Thanh Thư hơn mười chiêu, kết quả góc áo của hắn cũng không đụng tới, sau đó đối phương vừa ra tay, liền đâm trúng ngay đầu gối mình. Nhiều năm hành tẩu giang hồ, Ngọc Chân không phải là chưa từng thua qua, nhưng thua thảm như vậy cũng là lần đầu tiên, một mặt vừa tức giận Tống Thanh Thư, một mặt đối với hắn cũng sợ hãi, ngày hôm nay nhìn thấy hắn một trận chiến cùng Tây Độc Âu Dương Phong kinh thiên địa khiếp quỷ thần, càng không dám có tâm ý khiêu chiến với hắn.
Nghĩ đến đây, Ngọc Chân đứng dậy ôm quyền nói:
- Tống đại nhân võ công cái thế, chính là đệ nhất cao thủ Đại Thanh, bần đạo đã bái phục chịu thua, tâm phục khẩu phục.
Trong chốn giang hồ binh gia thắng bại là chuyện thường, nhưng rất ít có một cao thủ chính miệng thừa nhận chính mình không bằng người, nhưng ngày hôm nay mọi người nghe được Ngọc Chân nói thẳng ra là võ công không bằng Tống Thanh Thư, lại cảm thấy Ngọc Chân là hạng người quang minh lỗi lạc..
Tô Thuyên tâm trí xoay chuyển liên tục, vừa rồi Tống Thanh Thư tuấn lãng hào hùng vạn trượng đã lưu lại trong lòng nàng ấn tượng sâu sắc, nếu hắn không có những câu nói ngây ngô, thì Tô Thuyên đã có chút hoài nghi đối phương có phải là không có trúng phải Mị thuật của mình.
- Hôm nay cục diện quá loạn, chuyện thương nghị tạm thời gác lại, ngày mai tiếp tục tục thương thảo.
Hồng An Thông mở miệng nói rằng, một mặt lão sợ đám người Huyết Đao lão tổ có thái độ ám muội, một mặt có rất nhiều chuyện muốn hỏi Tô Thuyên,nếu nàng thật sự đã khống chế được Tống Thanh Thư, vậy thì thực lực của mình sẽ tăng lên đáng kể.
- Phu nhân cho người người an bài xong nơi ở các vị anh hùng, rồi đến trong phòng, ta có việc muốn hỏi phu nhân.
Hồng An Thông lời vừa ra khỏi miệng, thì Tống Thanh Thư nghe được liền trợn to hai mắt, trong giọng nói đầy phẫn uất:
- Tỷ tỷ chỉ ở cùng chung một phòng với ta, ngươi là thứ gì!
Tô Thuyên vốn là cũng không muốn đơn độc đối mặt với Hồng An Thông, nên ra đấu hiệu với Hồng An Thông là đành phải chịu chứ bây giờ không thể làm khác được.
Hồng An Thông ngẩng đầu nhìn tới, rồi phẩy tay áo bỏ đi.
Tô Thuyên khẽ mỉm cười, ánh mắt nhìn quét mọi người, ôn nhu nói:
- Các vị anh hùng xin mời đi theo ta.
Bị ánh mắt Tô Thuyên phảng phất đưa tình phất quá, đừng nói là Ngọc Chân, Huyết Đao lão tổ là lão dâm côn, ngay cả Gia Luật Tề chính trực trẻ tuổi như vậy, cũng cảm thấy có chút huyết mạch căng phồng khí huyết dương cương, liền vội vàng cúi đầu.
Huyết Đao lão tổ thì ý niệm trong lòng cực kỳ xấu xa: “Nếu không có Tống Thanh Thư, lão tổ ta nửa đêm bắt lấy Hồng phu nhân phong tao này cỡi lên người sảng khoái một phen, ta không tin dù trong thời khắc mấu chốt, Hồng An Thông cho là biết được, cũng không dám nói cái gì. Con bà nó tên cẩu tặc Tống Thanh Thư giờ coi như là độc chiếm nàng, cũng không biết hắn thật khờ hay là giả ngốc.
Ngọc Chân đồng thời cũng đang suy nghĩ: “ Theo thủ đoạn của ta, vốn định nửa đêm lẽn vào khuê phòng nàng, bắt lấy nàng, dựa vào khinh công Thần Hành Bách Biến, coi như là Hồng An Thông có phát hiện cũng không đuổi kịp. Chỉ tiếc bây giờ Tống Thanh Thư đại ma đầu ở đây, xem ra Giáo chủ phu nhân xinh đẹp này, ta không trêu đùa được rồi…”
Tô Thuyên đem mấy đạo nhân mã tách ra khác chỗ, thu xếp ở cách xa nhau, vừa đến bảo đảm yên tĩnh, vừa tránh khỏi bọn họ xung đột lẫn nhau, rồi rất nhanh liền trở về phòng của mình nghỉ ngơi.
Lại nói Gia Luật Nam Tiên cùng Gia Luật Tề sau khi tụ tập cùng một chỗ thảo luận,
- Tiên muội… không ngờ Tống Thanh Thư lại lợi hại như thế."
Gia Luật Nam Tiên cũng gật gù:
- Lần trước Tô đại nhân cùng hắn ở trong Thịnh Kinh thành từng giao thủ, đối với võ công của hắn cũng khen ngợi cực kỳ cao minh.
Gia Luật Tề hâm mộ nói:
- Lấy võ công Tô đại nhân, cũng tán thưởng hắn, ngày hôm nay tận mắt chứng kiến một trận chiến của hắn cùng Tây Độc, ta cảm thấy có chút nản lòng thoái chí. Uổng ta lâu nay tự phụ thiên tư trác tuyệt, đã không sánh bằng được Tiên muội, nào đâu Tống Thanh Thư bất quá tuổi cùng chúng ta cũng xấp xỉ, không biết võ công của hắn làm sao luyện đến mức cảnh giới cao như vậy.
Gia Luật Nam Tiên thấy Gia Luật Tề ý chí sa sút, liền nghiêm nghị nói rằng:
- Đường ca nói như thế thì sai rồi, Tống Thanh Thư dù võ công cao đến đâu, cũng bất quá là một lưỡi dao sắc trong tay của người khác mà thôi. Còn đường ca đường đường chinh chính là người hoàng tộc, sở học chính là bản lĩnh kinh thế trị quốc bình thiên hạ, sau này đường ca muốn làm chính là người cầm đao sử dụng, mà không phải trở thành một lưỡi đao sắt bén cho người…
Gia Luật Tề căng thẳng, hướng Gia Luật Nam Tiên thi lễ một cái:
- Đa tạ Tiên muội cảnh tỉnh, ta đã nghĩ ra rõ ràng.
Gia Luật Nam Tiên vội vã nghiêng người, mỉm cười nói:
- Nào dám để cho đường ca hành lễ, muội không chịu nổi đâu.
Gia Luật Tề đã khôi phục tâm tình như cũ, không nhịn được hỏi:
- Tiên - muội, lấy võ công của muội, cùng Tống Thanh Thư so ra, thục cao thục thấp thì như thế nào?
Gia Luật Nam Tiên ở Liêu Quốc võ công cũng gần như đạt được cảnh giới tông sư, nhưng lại lườm hắn một cái:
- Vừa nãy đường ca không phải chưa từng xem thấy hắn cùng Tây Độc luận võ, ngay cả Tây Độc cũng thua, thì muội làm sao có khả năng là đối thủ của hắn.
Lại suy nghĩ đến từng chi tiết của tràng quyết chiến vừa rồi, Gia Luật Nam Tiên mỉm cười nói tiếp:
- Bây giờ Đại Liêu e rằng chỉ có Tiêu đại vương cùng Tô đại nhân mới có có thể đánh thắng được hắn, bất quá hôm nay mắt thấy một trận chiến vô tiền khoáng hậu thế này, muội có cảm giác mơ hồ võ công của mình cũng có sự đột phá, muội nghĩ không tới ba năm, thì hẳn là có thể cùng Tống Thanh Thư một trận chiến.
- Ba năm lâu như vậy sao?
………………………………………………………………………………………..
Lúc sau thì Gia Luật Nam Tiên đang trầm mặc, nàng đang nhớ lại năm xưa khi đó vẫn còn ở bé bỏng, mẫu thân của nàng bị Kim Quốc bắt đi, đến nay tung tích cũng không rõ, Gia Luật Nam Tiên trong mắt mơ hồ thoáng hiện lệ quang, thu dọn một thoáng tâm tình, mở miệng nói:
- Trước tiên không nhắc đến chuyện này nữa, đường ca hôm nay có cảm thấy Huyết Đao lão tổ có thái độ rất kỳ quái?
Gia Luật Tề nghe vậy gật đầu:
- Không sai, theo lý thuyết Huyết Đao lão tổ cùng Hồng An Thông đều cùng là thuộc hạ của A Lý Bất Ca, vì sao lại chống với Hồng An Thông? Hơn nữa Tang Kết từ đầu đến cuối không nói một lời, thái độ thực sự là ám muội.
- Đúng vậy, thật không biết Mông Cổ đang tính toán như thế nào.
Gia Luật Nam Tiên đứng lên đến chậm rãi xoay người, lộ ra bờ eo thon nhỏ tràn đầy thanh xuân sức sống, cùng với đôi bầu vú trước ngực săn chắc, khiến cho Gia Luật Tề lúng túng dời đi tầm mắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.