- Hả… Giáo chủ phu nhân, chút tiền này mà cũng không có ư?
Tống Thanh Thư kinh ngạc hỏi.
- Nhân gia đi vội vàng, không mang nhiều ngân lượng như vậy ở trên người.
Tô Thuyên lúng túng đáp.
- Với lại giáo chúng Thần Long Giáo chúng trong thường ngày chi tiêu rất đơn giản đó Tống đại ca.
Đứng bên cạnh Phương Di giải thích giúp cho Tô Thuyên.
Tống Thanh Thư rất nhanh ngờ vực, đăm chiêu: ‘’ Xem dang vẻ Tô Thuyên như vậy, đúng thật là không có tiền, nàng đường đường một Giáo chủ phu nhân, không đến nỗi quẫn bách như thế, chẳng lẽ... “
- Nếu không đủ tiền trả, cùng lắm là chúng ta thế chấp ba con ngựa cho tử điếm, một bữa cơm vẫn là có thể bù đắp được.
Tống Thanh Thư làm như không có chuyện gì xảy ra nói.
- Không được, chúng ta phải nhanh chạy về Thần Long đảo, không có ngựa thì không được.
- Điều này cũng không được, điều kia cũng không được, vậy phu nhân tự nghĩ biện pháp đi. Còn tại hạ có tiền, hà cớ sao lại không ăn?
Tống Thanh Thư móc ra một xấp ngân phiếu, lập tức vỗ tới trên bàn.
Tô Thuyên ánh mắt dư liếc nhìn, mỗi tờ đều là một trăm lạng, nàng tặc lưỡi oán hận nói:
- Ra tay xa hoa như vậy, chắn chắn cũng là tham quan mà có..
- Hồng phu nhân nói không sai, những thứ này đều là của Ngô Tam Quế và Hoằng Lịch biếu cho tại hạ, bọn họ cướp đoạt bách tính, ta cướp đoạt lại của bọn họ, cái này gọi là thế thiên hành đạo.
Tống Thanh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605094/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.