Tô Thuyên không muốn đem tình huống mình đang quẫn cảnh nói cho hắn biết, nên thản nhiên chỉnh đốn lại y phục, Phương Di liền mang một cái ghế đến, Tô Thuyên hài lòng mỉm cười, ưu nhã ngồi xuống, cánh tay thon dài vén vài sợi tọc rối ra sau tai, cười nhạt nói:
- Chỉ cần bản phu nhân một thân một mình đến thì cũng có thể gặp được Tống đại nhân đại danh đỉnh đỉnh, Thần Long Giáo cần gì phải phái nhiều cao thủ đến đây?
- Thật không?
Tống Thanh Thư đăm chiêu, âm thầm hối hận, quãng thời gian trước vì bận sự tình của Song Nhi, đã quên quan tâm đến thế cục Liêu Đông gần đây, bây giờ thông tin quá ít, chính hắn không có cách nào phân tích ra được chuyện quái lạ trước mắt.
- Tống đại nhân chẳng lẽ cứ cùng ngồi đối diện nhân gia cho đến bình minh hay sao?
Thấy Tống Thanh Thư cau mày, một mình trầm ngâm uống rượu, Tô Thuyên mập mờ mỉm cười nói.
Nghe tiếng cười kiều mị của Tô Thuyên, Song Nhi cùng Phương Di âm thầm nhíu nhíu mày, Phương Di trong lòng khinh bỉ: “ Quả nhiên là tao đãng phụ, trắng trợn câu dẫn nam nhân…”
Đương nhiên lời nói này nàng không dám biểu lộ ra, đứng phía sau Tô Thuyên, vẫn tỏ ra dáng dấp một mực cung kính.
Tống Thanh Thư trong lòng đang rối, nghe sau Tô Thuyên nói, cũng không suy nghĩ thêm, cười dài:
- Tại hạ vừa rồi đang suy tư đáp án một vấn đề.
- Không biết Tống đại nhân đã có thể nghĩ ra đáp án chưa?
Tô Thuyên nhấc tay lên, ra hiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605092/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.