- Tại hạ đã nhìn qua là không quên được mà.
Tống Thanh Thư đùa giỡn nói, trước đây hắn có ý định tìm tới bảo đồ, nên đã nghiên cứu qua rất kỹ địa hình của vùng Liêu Đông, cho nên đối với địa hình Liêu Đông hiểu rất rõ, bây giờ kết hợp nhìn bảo đồ, xác minh bên dưới một lần cho chắc chắn, rất nhanh liền nhớ kỹ đến trong đầu.
- Tống đại ca thật là lợi hại,
Song Nhi cảm khái nói,
- Tông đại ca với Tiểu Bảo thật sự là không giống nhau.
- Có cái gì không giống?
Tống Thanh Thư cũng hiếu kì Song Nhi so sánh mình với Vi Tiểu Bảo như thế nào.
- Tiểu Bảo hắn dốt đặc cán mai lại là người háo sắc, nhưng đã gặp qua là không thể quên được, hắn cũng không có nửa điểm võ công, đại ca thì võ công cái thế... Nhưng hai người chỉ có một chút tương đồng, đó là ai cũng đều đối với muội rất tốt.
Song Nhi ánh mắt lộ ra vẻ hoang mang.
- Nếu như Tiểu Bảo không có chết, thì muội sẽ chọn tại hạ, hay là vẫn lựa chọn hắn?
Tống Thanh Thư không nhịn được hỏi, lời vừa ra khỏi miệng liền hận không thể cho mình một cái tát, vấn đề như thế này chẳng khác nào hỏi câu "Thê tử cùng mẫu thân của mình cùng rơi xuống nước, vậy thì sẽ cứu ai trước…”.
Quả nhiên Song Nhi sắc mặt lập tức thay đổi, trên mặt đang còn ửng đỏ lập tức trở nên trắng xám lên, do dự một lúc, lẩm bẩm nói:
- Tống đại ca....xin thứ lỗi cho muội…
Nhưng Tống Thanh Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605089/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.