- Tiên sinh là ai?
Hạ Thanh Thanh quay đầu lại nhìn thấy một ông lão dang vẻ tiên phong đạo cốt thâm tình đang nhìn mình, theo bản năng nắm lên Kim Xà kiếm để trên bàn, cảnh giác nhìn hắn.
Tống Thanh Thư đem mặt nạ kéo xuống, khôi phục diện mạo như cũ cùng tiếng nói.
- Là ngươi?
Thấy rõ dáng dấp của hắn, Hạ Thanh Thanh sững sờ, rất nhanh trầm giọng nói,
- Ngươi còn tới đây làm gì..?
Tống Thanh Thư cũng không để ý, mỉm cười nói:
- Nếu sau này không gặp lại, vậy tại sao có người vẫn là lo lắng cho tại hạ sẽ có chuyện xảy ra, nên gửi hai thùng táo và đào ý ngầm bảo tại hạ "sớm trốn" đây?
Hạ Thanh Thanh đỏ mặt, nhắm mắt nói rằng:
- Là do ngươi nghĩ quá nhiều, chỉ là ở bên trong ta hạ độc, muốn độc chết ngươi mà thôi.
- Ai, cũng may nếu như ăn vào thì đã thật sự bị Viên phu nhân độc chết.
Tống Thanh Thư thở dài.
Hạ Thanh Thanh liếc mắt nhìn hắn:
- Nói thế chứ làm gì có độc..
Tống Thanh Thư cũng không trả lời, trái lại hỏi:
- Lúc trước Viên phu nhân đưa hai thùng táo đào cho tại hạ, tại sao không trực tiếp gặp tại hạ bảo chạy trốn, vạn nhất đầu óc tại hạ mù mờ, không biết để phản ứng, chẳng phải là phụ lòng tấm lòng thành của Viên phu nhân?
- Ta ở trong vương phủ, nhất cử nhất động đều có người giám thị, nên bất tiện, đành dùng biện pháp như vậy, lại nói…
Hạ Thanh Thanh mỉm cười,
- Ngươi gian xảo giống quỷ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605064/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.