Tống Thanh Thư lấy từ trong hành trang ra một cái gương đồng đặt lên bàn, ngồi xuống, mở ra những thứ đồ vật đã mua hôm qua ra, bắt đầu dịch dung.
Không lâu lắm, trong tấm gương đồng khuôn mặt Tống Thanh Thư đã biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó chính là một nam nhân trung niên mặt mũi nhăn nheo, dãi dầu sương gió, hắn quay đầu lại nhìn người nam nhân đang bị điểm huyệt, Tống Thanh Thư gật gù, bình thường ở ngoài rất khó dùng mắt thường phân biệt hai người khác nhau.
Đem phu phụ hai người nhét vào gầm giường, Tống Thanh Thư ngồi xếp bằng đến trên giường bắt đầu luyện công.
Không biết qua bao lâu, cánh cửa truyền đến tiếng gõ dồn dập, Tống Thanh Thư mở mắt ra, khóe miệng đắc ý, "Quả nhiên là đến rồi."
- Ai vậy?
Tống Thanh Thư làm bộ bước thấp bước cao, đi đến mở cửa ra, trước mắt là một đám quan binh mang đầy vũ khí.
- Các vị quan gia…chuyện gì…..?
Tống Thanh Thư lắp bắp nói với vẻ lo âu
Một tên binh lính chạy tiến lên, chỉ vào người cầm đầu nói rằng:
- Lưu lão đầu, đây là đệ nhất cao thủ Tái tổng quản của Bảo thân vương phủ."
- Quên đi, lão chỉ là một thảo dân thì biết cái gì cao thủ hay không cao thủ,
Tên được gọi là Tái tổng quản khoát tay áo một cái,
- Lưu lão đầu, Vương gia mời ngươi đến phủ một chuyến.
- Đại lão gia… thảo dân phạm vào chuyện gì sao?
Tống Thanh Thư trên mặt lộ ra sợ hãi, run giọng nói.
- Đi thì biết, đừng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605057/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.