Lam Phượng Hoàng có chút lúng túng, ôn nhu nói:
- Chuyện ta hầu hạ công tử cũng bình thường thôi, chỉ vì ta đã là nữ nhân của Đông Phương giáo chủ, nên không tiện hầu hạ nam nhân khác, mong rằng công tử thứ lỗi.
- Vậy thì khó rồi, ta đối với những nữ nhân khác ở đây không có hứng thú a.
Tống Thanh Thư làm ra dáng vẻ thất vọng.
- Xem ra công tử không thích nữ nhân tộc Miêu của chúng ta rồi.
Ánh mắt Lam Phượng Hoàng quét đến một người, chợt nảy ra ý:
- Vậy ta đưa đến một nữ nhân bên ngoài Ngũ Độc giáo nhé, hy vọng công tử có thể thoả mãn.
Tống Thanh Thư nghi hoặc nhìn theo theo ánh mắt của Lam Phượng Hoàng, thì thấy chính là thiếu nữ đi theo sau lưng Hà Thiết Thủ hiện đang bị người của Ngũ độc giáo trói lại ở trong điện, hắn ngạc nhiên hỏi:
- Lam tỷ tỷ định xử trí cô nương kia như thế nào?
- Nếu công tử không vừa mắt nữ nhân đó, dựa theo quy củ Ngũ độc giáo, đối với kẻ địch bị bắt, thường sẽ đưa đến Linh Xà quật, bị hàng vạn rắn cắn xé.. Nhưng nếu công tử vừa ý, thì đó sẽ là nữ nhân của công tử, ta đương nhiên sẽ không làm khó dễ.
Lo sợ Tống Thanh Thư vẫn quấn quít muốn giao hoan cùng mình, Lam Phượng Hoàng giảo hoạt nói.
- Um…cùng là nữ nhân với nhau tội gì làm khó với nhau?
Tống Thanh Thư sững sờ, không ngờ Lam Phượng Hoàng xinh đẹp nói cười về hình phạt dã man như vậy một cách nhẹ nhàng như mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/605008/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.