Không biết trãi qua bao lâu đầu óc hỗn loạn bên trong, Vi Tiểu Bảo hơi tỉnh táo lại, thì thấy trên người lạnh lẽo, chợt nghe tiếng cười, gã mở mắt ra thì thấy công chúa đang nhìn mình.
- A…
Vi Tiểu Bảo la lên, phát hiện mình đang nằm dưới đất, vội vàng muốn gượng dậy thì mới biết tay chân của mình đã bị trói chặt, hắn giật nảy cả mình, giãy dụa mấy cái, cũng không thể động đậy chút nào, y phục trên người đã bị cỡi sạch sẽ, trần truồng như nhộng, hắn thấy trời đất như quay cuồng vì hoảng sợ.
Kiến Ninh công chúa hì hì nở nụ cười:
- Cẩu nô tài, tỉnh rồi sao?
- Công chúa, không nên đùa giỡn như vậy.
Vi Tiểu Bảo trong lòng kinh nghi bất định, xú bà nương này trói thì được rồi, tại sao lại đem chính mình cỡi ra sạch sẽ?
- Ai đùa với ngươi?
Kiến Ninh mặt trầm xuống, đá bên hông gã một cái, Vi Tiểu Bảo đau đến nhe răng nhếch miệng.
- Nói! Ngươi cùng hoàng đế ca ca có phải là đang lừa gạt ta?
"Chẳng lẽ công chúa cũng đã biết chuyện thái hậu giả?"
Chuyện này Vi Tiểu Bảo làm sao dám nhiều lời nói ra, vội vã gượng cười nói:
- Làm gì mà có chuyện đó, công chúa tại sao lại hỏi như vậy?
- Hừ, tại sao đang yên lành đột nhiên đem ta gả cho cái gì thế tử Bình Tây Vương, hoàng đế ca ca lúc nói chuyện với ta cũng không giống như trước đây ôn hòa, còn có… còn có... ngay vừa rồi còn có một tên cẩu nô tài cũng dám bắt nạt ta."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/604963/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.