- Hừ…Đinh đại hiệp, nhiều năm trôi qua như vậy, ngươi bị đại nhân đánh cho đến nỗi mất cảm giác rồi.
Tống Thanh Thư nhìn Đinh Điển phía dưới cố ý nói:
- Hãy là nói ra cho rồi đi.
- Phi….!
Đinh Điển hung tợn nhìn Tống Thanh Thư.
Ánh mắt kia của Đinh Điển nhìn Tống Thanh Thư làn hắn khiếp đảm, trong lòng lại nghĩ thầm: “ Uí trời…hắn diễn sao mà giống như thật quá đi…”
- Đánh cho ta.
Lăng Thiếu Tư cười gằn, nhiều năm nghiêm hình tra tấn vẫn không hề có tác dụng, bây giờ lão quen thuộc để nha dịch hành hình Đinh Điển thì trong lòng lại cảm thấy hứng thú quái đản...
"Bịch….bịch,,,,bịch!
Trượng côn rơi xuống như mưa trên người Đinh Điển vang dội lại, Đinh Điển vẫn không nói tiếng nào, yên lặng mà chịu đựng, y cũng không dám vận công chống lại, sợ bị Lăng Thiếu Tư nhìn ra kẽ hở, càm thấy bị thương ngoài da không tính là gì, về đại lao vận hành chân khí qua mấy chu kỳ, ngoại thương tự nhiên sẽ chữa khỏi.
- Phụ thân… đừng ép Đinh đại ca nữa…!
Lúc này phía sau truyền đến một giọng nữ nhân làm cho Đinh Điển cả người run lên, y bị kích động quay đầu nhìn, quả nhiên là chính Lăng Sương Hoa mà y ngày nhớ đêm mong.
Lăng Thiếu Tư ở công đường vừa giận vừa sợ, giơ tay chỉ vào Lăng Sương Hoa tức tối nói:
- Con làm gì mà đến đây vậy? Bộ đã quên ngày đó lập xuống lời thề rồi sao!
- Nhi nữ chưa từng quên….
Lăng Sương Hoa đi tới nâng Đinh Điển đứng dậy, quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-thau-huong-cai-bien/604867/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.