Trương Thắng và Trác Tân khách sáo vài câu, sau đó bốn người ngồi xuống xen kẽ nhau, phục vụ đưa thực đơn lên, chén qua chén lại, sơn hào hải vị, lại có rượu đắt tiền cùng mỹ nhân như hoa bầu bạn, bữa cơm diễn ra vui vẻ, tiếng cười vang lên không ngớt.
Thực tế có người vui vẻ thật, người đang như có lửa đốt đít, Trác Tân kinh doanh vật liệu xây dựng, hiện giờ trong kho chất cả đống, không bán đi được, tình thế với ông ta cực kỳ bất lợi.
Lão Trác mấy năm trước làm ăn thuận buồm xuôi gió, dựa vào kinh nghiệm rèn luyện lâu năm, có quan niệm kinh doanh riêng, đó là mua đồ phải rẻ, nhất định phải tìm xĩ nghiệp tư, vì chi phí của họ thấp. Còn đem bán muốn kiếm lớn, thì phải bán cho xĩ nghiệp nhà nước, họ là lũ ngốc thừa tiền mà.
Làm ăn với xĩ nghiệp nhà nước chỉ cần đối phó được với người phụ trách đơn vị thì cái gì cũng dễ nói, hàng có tệ một chút, không sao. Hàng giao chậm một chút, không vấn đề. Khi kết toán báo thêm chút phí vật chuyển, chuyện nhỏ thôi.
Kẻ thích tiền thì dùng tiền bắn tỉa, không thích tiền thì đưa gái tới, không thích cả tiền lẫn gái thì an bài cho con cái người ta du học nước ngoài. Làm ăn với xí nghiệp nhà nước vô cùng dễ dàng, ai cũng có nhược điểm, gần như chưa thấy ai mà ông ta không đối phó nổi.
Nhưng một năm qua Trác Tân gặp vận rủi, làm ăn liên tiếp sai lầm, lỗ không ít tiền, số vật liệu xây dựng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/580020/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.