Quách Y Tinh cười hả hê:
- Ha ha ha, Thắng à, anh thấy hôm nay cậu gặp vận xui rồi, chỉ nói một câu bị tiểu mỹ nhân nghe thấy, ha ha ha...
Trương Thắng kệ, nhún vai xuống lầu mua thức ăn, đi trên đường phố buổi sáng mùa thu, tự nhiên cảm thấy đầu hơi nóng, người cũng uể oải, thời gian qua chạy xuôi chạy ngược lo chuyện mở công ty, kỳ thực tinh thần lẫn thể lực đã cạn, dựa vào ý chí cầm cự, giờ bị chút bệnh nhỏ khơi lên toàn bộ sự mệt mỏi đó.
Mồm nhàn nhạt, chả muốn ăn gì, Trương Thắng mua cốc sữa đậu uống, rồi mang mỳ xào về cho Quách Y Tinh.
- Anh ăn đi.
Trương Thắng đặt hộp mỳ lên bàn, ném túi rau thơm, dưa chua lên tủ đầu giường:
- Sắc mặt cậu trông tệ lắm, không phải bị bệnh chứ?
Trương Thắng nằm xuống giường:
- Không sao, cảm chút thôi, em nằm chút là ổn.
Quách Y Tinh người băng bó như cái xác ướp, mở được hộp mỳ, nhưng tới mấy cái túi thì lóng nga lóng ngóng không mở nổi, còn làm giây buộc thắt chết vào. Trương Thắng thấy vậy gượng ngồi lên, chỉ thế thôi mà xương khớp đau nhức như muốn tạo phản:
- Để em làm.
Y đang mở túi thì Tần Nhược Lan mặt nặng mày nhẹ đi vào:
- Anh phải kiểm tra lại vài hạng mục, hôm nay đã thấy khỏe hơn chưa? Chân anh bị thương, chúng tôi chuẩn bị xe lăn, lát nữa sẽ có.. à, để bạn anh đẩy đi, xuống tầng một chụp phim. Ăn nhanh lên, lát nữa bệnh nhân nhiều lại phải đợi.
Trương Thắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/579999/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.