Chẳng nói được mấy câu thì hết chuyện, không ai biết nói tiếp thế nào, cả hai đều thuộc tính cách ít nói. Trịnh Tiểu Lộ tuy tính tình có mặt trẻ con, nhưng là cô gái từng yêu đương, thậm chí đã đính hôn rồi, chuyện nam nữ không lạ gì nữa, một mình ở trong phòng cùng với Trương Thắng, có chút thiếu tự nhiên, vờ đưa mắt nhìn quanh phòng ngắm mấy bức họa báo Lý Tiểu Long dán trên tường, dù sao không thể đến một cái rồi về ngay. 
Trương Thắng thì không cần nói nữa, lòng có ý đồ không trong sáng, ngần ngừ một lúc, hỏi: 
- Bọn họ... có tìm em kiếm chuyện không? 
Trịnh Tiểu Lộ lắc đầu, ngón tay vô thức nắm ra giường, cúi đầu không nói. 
- Trưởng phòng Mạch bị bắt đã hơn nửa năm, anh nghĩ hiện giờ tâm tình em hẳn cũng đã bình tĩnh lại, anh ta... tự sát, cũng là một sự giải thoát, phạm vào tội đó, cả đời này không còn cơ hội ra ngoài. Em cũng đã hết lòng, nhưng hai người không có... duyên phận, đừng nghĩ nhiều nữa. 
Trịnh Tiểu Lộ vẫn không nói, hai tay mân mê cốc nước, ánh mắt mờ mịt, lúc Mạch Hiểu Tề bị bắt, với cô mà nói không khác gì bầu trời bỗng dưng sụp đổ, tâm trạng cực kỳ tồi tệ, người cùng KTX thấy cô cũng không dám nói chuyện, mỗi sáng tỉnh lại, gối đều đẫm nước mắt, mất hơn một tháng trời mới tạm gọi chấp nhận hiện thực. 
- Từ nhỏ em không có người chăm lo, cho nên cái gì cũng tự làm được, không cần ai lo lắng hay săn sóc mình, nhưng em.. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/579975/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.