- Lão già họ Giả này ngày càng tham lam rồi, 50 mẫu đất mà muốn đút túi 30 vạn! Được! Được lắm. 
Nghe Trương Thắng kể lại tình hình, đến ngay Từ Hải Sinh cũng không kìm được lửa giận: 
Trương Thắng có chút nghi hoặc: 
- Hay là ông ta thực sự không có quyền phê duyệt nhiều đất như thế? 
Từ Hải Sinh cười nhạt: 
- Hiện giờ đất đai xã Kiều Tây thuộc quyền tập thể, không phải của cục quốc thổ, chuyển nhượng đất do xã quyết định, chỉ phải lên cục thành phố đăng ký thủ tục thôi. Ông ta mà không có quyền phê à? Hừm, bây giờ đám quan viên nông thôn bán đất trắng trợn lắm, Thành phố Thiết Phong có cái thôn kề sát khu kinh tế, nhà đầu tư nhìn trúng, thôn mở cuộc họp thế là ký luôn hợp đồng, bán một lèo 540 mẫu đất cho người ta. 
- Một thôn còn có quyền lực như thế, Giả Cổ Văn là xã trưởng lại không có quyền à? Tiểu Trương, cậu còn non lắm, ài, mà chẳng thể trách cậu, cậu không có kinh nghiệm ở lĩnh vực này, tại tôi gần đây bù lu công việc, không có thời gian chỉ điểm cậu, cũng quên mất ở xã Kiều Tây còn lão già thành tinh này, khiến ông ta nhìn ra vấn đề. Không phải ông ta không chịu bán, mà là đang thăm dò giới hạn của cậu thôi, cậu đồng ý tức là có lãi lớn trong vụ mua bán này. Đồ hồ ly. 
Trương Thắng chán nản, đối phương giảo hoạt ngoài dự liệu: 
- Nói vậy tức là ông ta cho dù không biết ở đó sẽ mở khu khai phát thì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/579965/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.