Trương Thắng nhớ lại mấy ngày qua mình chiêu đãi đúng là quá nhiệt tình, không khỏi thầm hối hận, kinh nghiệm xử sự không phải sinh ra đã có, mình còn cần học tập nhiều. 
- Vậy ... Phải làm sao bây giờ? 
Từ Hải Sinh cười nhạt: 
- Bây giờ chúng ta xem xem lòng tham của bọn họ lớn cỡ nào, mấy ngày tới tôi rảnh, chúng ta tới thăm dò ngược trở lại. À phải, nhà hàng nổi tiếng nhất chúng ta là gì? Trung tâm giải trí đông nhất là cái nào? Ở đâu có tiểu thư xinh đẹp nhất, những cái đó cậu nắm được chưa? 
Trương Thắng hơi lúng túng, mặc dù đã nhớ không ít chỗ ăn chơi trong thành phố, song cái nào hay nhất tốt nhất thì y chịu: 
- Cái đó, tôi không rõ. 
- Hiện giờ nhà hàng nổi tiếng nhất là "Hỏa Bát Nguyệt", ca hát khiêu vũ thì tới "Thiên lại chi thanh", mát xa tắm rửa phải là "Đại hỏa", muốn tìm tiểu thư xinh đẹp nhất thì tới "Quốc sắc thiên hương." 
Từ Hải Sinh đứng dậy, vỗ mạnh bả vai Trương Thắng, hào sảng vung tay: 
- Về nghỉ ngơi cho tốt, bỏ đói họ ba ngày, sau đó mời đám nhà quê đó cùng cậu đi mở rộng tầm mắt. 
Dựa theo xếp đặt của Từ Hải Sinh, Trương Thắng kiên nhẫn không liên hệ với người phía Kiều Tây nữa, tới buổi chiều ngày thứ tư mới cầm cuốn sổ tay nhỏ ghi chép một đống số điện thoại, ngồi ôm điện thoại gọi liên hồi mời người dự tiệc. Đám cán bộ thôn này xưa nay cứ mời ăn là đi, không giống như cán bộ thành phố vờ vịt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/579960/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.