Từ Hải Sinh cười thoải mái: 
- Nói thế nào tôi cũng là đàn anh của cậu, sao để cậu bỏ tiền được? 
Kéo khóa quần xong, thò tay vào túi lấy ra tấm thẻ màu vàng: 
- Ăn cơm xong cậu dùng tấm thẻ VIP này thanh toán tiền, đưa hóa đơn cho tôi, bảo cậu ra mặt trả tiền để gây ấn tượng với họ thôi, những người này kết giao nhiều chút không hại gì. 
Trương Thắng khẽ thở phào: 
- Cám ơn giám đốc Từ. 
Đi ra gian ngoài, vừa rửa tay Từ Hải Sinh vừa nói: 
- Có điều lần sau cậu phải chú ý, không được ăn mặc tùy tiện thế này, nếu không có bộ nào ra hồn thì đi may một bộ đi, người dựa vào trang phục, Phật dựa vào hào quang mà. Cậu tới ngay cả một bộ quần áo ra hồn cũng không có, làm sao người ta tin tưởng thực lực của cậu được ... 
Rồi lấy ra tấm danh thiếp, ghi địa chỉ mà may lên đó, dặn y tới đó đặt may quần áo, đó là chỗ quen của ông ta, sẽ được giảm giá: 
- À phải, cậu tới đây bằng cái gì? 
Trương Thắng cảm thấy mình ngốc đi từng chút một, ấp úng đáp: 
- Tôi ... đi xe đạp. 
Từ Hải Sinh ngửa đầu vung tay làm động tác chào thua, sau đó vỗ vai y: 
- Ăn xong gọi taxi về nhà, đợi một lúc hãy tới lấy xe đạp, tiếp theo đây cậu cứ làm như vừa rồi là được, vờ chất phác một chút, có vấn gì để tôi ứng phó với họ, nếu chuyện thành, toàn bộ tài liệu cần thiết tôi lo, cậu phụ trách tới ngân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-kiem-tien/261854/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.