🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Lý Dục Thần thức tỉnh đã khiến mọi người vui mừng khôn xiết. 

 Bởi vì lần này không chỉ giết chết được giám mục và thiên sứ tuần tra vừa tới Loset, mà ngay cả đại giám mục Philus của Bắc Mễ và đám kỵ sĩ Thánh Điện dưới trướng ông ta cũng bị diệt sạch. Mọi người không còn phải sống những chuỗi ngày trốn chui trốn lủi nữa. Hồng Môn cũng đã rời khỏi căn cứ bí mật, chuyển về tổng bộ ở huyện Cam, Loset. 

 Mọi người đều xem Lý Dục Thần như một vị thần. 

 Lý Dục Thần nói: “Đây không phải công lao của mỗi mình tôi. Nếu không có Ân lão cung phụng, có lẽ tôi đã không trở về được nữa.” 

 Ân lão thái chế nhạo nói: “Xùy, cậu giỏi thì giỏi rồi, đừng kéo theo tôi xuống nước. Khiêm tốn là đức tính tốt, nhưng đôi lúc cũng phải học theo nết cái mặt dày của bố cậu mới được.” 

 Lý Dục Thần mãi vẫn không hiểu tại sao Ân lão thái lại có ấn tượng xấu về bố của mình đến vậy, chẳng lẽ chỉ vì Đoàn Phù Dung thôi sao? 

 Dù sao anh cũng không quan tâm cho lắm, ai bảo bà ấy là người đời trước chứ. Hơn nữa, mấy chuyện tình yêu của bố anh những năm đó đúng là có vấn đề thật. Nói chi xa, chỉ riêng việc làm tổn thương Đoạn Phù Dung thôi đã đủ nặng nề rồi. 

 Nhằm đề phòng Thái Dương Thánh Giáo ngóc đầu dậy, Lý Dục Thần đã ở lại Loset thêm hai ngày. 

 Nếu bọn chúng tiếp tục cử lực lượng tới Loset, anh không thể ngồi yên nữa. 

 Mục tiêu của Thái Dương Thánh Giáo là Hắc Hỏa. Hiện tại, Hắc Hỏa nằm trong tay Lý Dục Thần, muốn lấy cũng không lấy được. 

 Mà anh càng không thể dẫn Thái Dương Thánh Giáo tới Hoa Hạ để rồi gây thêm phiền phức cho gia đình. 

 Hai ngày sau, Vạn Thời Quân mời mọi người ăn cơm, lại bày tỏ lòng cảm kích với Lý Dục Thần thêm một lần nữa. 

 “Ha ha, lần này Thái Dương Thánh Giáo đã ngoan như cún rồi. Hai ngày nay, không chỉ ở Loset không có động tĩnh gì, mà cả những nơi khác cũng đều sóng yên biển lặng. Xem ra, cái chết của Philus đã khiến chúng hiểu rằng, người Hoa chúng ta không dễ bắt nạt.” 

 Vạn Thời Quân rất vui mừng. 

 Hồng Môn có rất nhiều tai mắt, các tin tức được gửi về trong hai ngày qua đều cho ông ta biết rằng Thái Dương Thánh Giáo đã từ bỏ. 

 “Đúng đó! Hoa Hạ đâu đâu cũng có nhân tài, có thần tiên như cậu Lý đây ra tay, Thái Dương Thánh Giáo là cái thá gì chứ!” 

 Những người khác cũng bắt đầu hùa theo, chỉ có mỗi Ân lão thái vẫn không nói gì. 

 Thông qua Anthony, Lý Dục Thần xác nhận các tin tức của Hồng Môn là chính xác. Thái Dương Thánh Giáo đúng thật là đã im ắng hơn rất nhiều, có một số thành phố trước đây rất sôi động đã đột ngột trở nên im lặng trong hai ngày qua, thậm chí cả các hoạt động thường ngày cũng bị hủy bỏ. 

 Tuy nhiên, Anthony lại đưa ra một phán đoán ngược lại, anh ta cho rằng Thái Dương Thánh Giáo đang âm thầm chuẩn bị cho một sự kiện lớn. 

 Lý Dục Thần cũng có linh cảm tương tự. 

 Việc giết chết một thiên sứ tuần tra và một đại giám mục không thể khiến Thái Dương Thánh Giáo hoàn toàn tê liệt được. 

 Xét về sức mạnh, thiên sứ sáu cánh được Philus triệu hồi mới thực sự đáng sợ. Nó chỉ là một phân thân, thậm chí không phải phân thân mà chỉ là một ảo ảnh. Nếu như không có Hắc Hỏa, e là khó có thể đánh bại nó mà không bị thương. 

 Vậy bản thể của nó mạnh đến mức nào đây? 

Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.

 Còn có cả cặp mắt xuất hiện xa tít trong khoảng không kia nữa, Lý Dục Thần chắc chắn mình không nhìn nhầm. 

 Tất nhiên, dù thế nào đi chăng nữa, Thái Dương Thánh Giáo không cử thêm lực lượng đến Loset, Lý Dục Thần cũng không muốn làm mọi người mất hứng. 

 Thậm chí đạo trưởng Tạ Lâm cũng đề xuất chiêu mộ thêm nhiều đệ tử, chấn hưng Trung Phu Quan, anh cũng không phản đối. 

 Nhưng Adam lại có chút lo lắng, anh ta cảm thấy thực lực của Trung Phu Quan vẫn còn quá yếu, do đó đã nói ra ý muốn đến Hoa Hạ bái sư học đạo. 

 Nếu những câu này được thốt ra từ miệng của một đệ tử đạo môn truyền thống nào đó, nhất định sẽ bị xem là đại nghịch bất đạo. 

 Sao có thể đứng trước mặt sư phụ mình nói rằng muốn đi nơi khác bái sư học đạo chứ? 

 Nhưng Tạ Lâm đã truyền đạo ở nước ngoài nhiều năm, tư tưởng khá cởi mở, không những không phản đối mà còn rất ủng hộ ý muốn của Adam. 

 “Cũng được, Adam, con là đại sư huynh của Trung Phu Quan, sau này sẽ kế thừa sư phụ, duy trì hương khói của Trung Phu Quan. Chúng ta coi việc truyền dạy Thiên Đạo làm sứ mệnh, không có quan niệm riêng của bất kỳ một môn phái nào cả. Nếu không có bản lĩnh thì còn truyền đạo gì nữa chứ? Lần này nếu cậu Lý không đến, chúng ta coi như đã... Haizz, nói ra thật xấu hổ!” 

 Lúc nói chuyện, Tạ Lâm vẫn luôn dùng ánh mắt ám chỉ Adam. 

 Adam hiểu ý, lập tức chắp tay với Lý Dục Thần: “Cậu Lý, tôi muốn học đạo pháp từ anh, anh có thể nhận tôi không?” 

 Lý Dục Thần rất khâm phục tấm lòng rộng lượng của Tạ Lâm, khắp thế gian này hiếm có môn phái nào như thế lắm. 

 Tuy nhiên, anh cũng không ngờ Adam lại thẳng thắn như vậy, nói thẳng mặt muốn bái anh làm sư phụ. 

 Anh mỉm cười lắc đầu: “Adam, nếu anh muốn học đạo pháp, tôi có thể mài giũa giúp anh, nhưng tôi không thể làm sư phụ của anh được.” 

 "Tại sao?" 

 "Bởi vì chúng ta là bạn mà!" 

 Adam hơi sững sờ, sau đó vui vẻ cười lớn. 

 Tạ Lâm cũng rất vui mừng, đệ tử có một người bạn như vậy, tất nhiên cũng khiến người làm sư phụ là ông cũng thấy hãnh diện. 

 Đồng thời ông cũng rất khâm phục Lý Dục Thần, coi Adam như một người bạn, nhìn kiểu gì cũng thấy là anh đã hạ cái tôi xuống để kết bạn. 

 Đổi lại nếu là một người có tư tưởng truyền thống bảo thủ hơn một chút, chắc chắn sẽ nói là không có phép tắc, làm đảo lộn vai vế. 

 Chẳng trách Thiên Đô có thể đứng vững ở vị trí đầu tiên trong Tiên Môn, chỉ riêng phong thái và lòng rộng lượng này thôi, đã không có người thường nào có thể sánh bằng rồi. 

 Hồi đầu, Lý Dục Thần định đưa Adam về Hòa Thành, nhưng nghĩ lại, Hòa Thành không phải là nơi chuyên dùng để tu luyện, chỉ có thể tiến bộ trong những việc vụn vặt, dù rằng đây cũng là chính đạo, nhưng dù sao anh ta cũng là đại đệ tử của Trung Phu Quan, cuối cùng vẫn phải quay về Loset, không thể ở mãi tại Hòa Thành mà tu tập từ từ được. 

 Vì vậy anh cho ra một ý nghĩ, quyết định đưa Adam đến đảo Cửu Long, giao cho sư huynh Lục Kính Sơn. 

 Ngoài ra, anh cũng định đưa Joyce đến đảo Cửu Long. 

 Tuy Thái Dương Thánh Giáo đang tạm thời ngừng hoạt động, nhưng bọn chúng sẽ không từ bỏ việc truy lùng Hắc Hỏa. Hiện tại vẫn chưa có người nào biết Hắc Hỏa đang ở trên người Lý Dục Thần, bọn chúng vẫn sẽ tiếp tục truy bắt Joyce. 

 Dù Joyce có trốn ở đâu, cũng đều có khả năng mang đến tai họa cho nơi đó. 

 Đảo Cửu Long nằm biệt lập ngoài hải đảo, trên đảo lại có một cao thủ là sư huynh Lục Kính Sơn. 

 Hơn nữa, trước đây anh ta đã từng xung đột với Thái Dương Thánh Giáo, nên chắc cũng không ngại có thêm Joyce. 

 Đảo Cửu Long cũng được xem là sản nghiệp của nhà họ Lý, Lý Dục Thần làm vậy cũng không được coi là mang tai họa đến cho người khác. 

 Như vậy, chuyến đi Loset coi như đã khép lại tại đây. 

 Mọi người đều rời đi, Hồng Môn vẫn là Hồng Môn, Trung Phu Quan lại có thêm hương khói, các Đạo Môn Hoa Hạ đến hỗ trợ cũng đều lần lượt quay về. 

 Lý Dục Thần thì đưa Adam và Joyce đến Frani. 

 Trần Định Bang vì bận rộn với việc kinh doanh nên đã trở về Thân Châu, để lại Cố Ngôn Châu và quản gia của nhà Trần lại nhằm chăm sóc Trần Văn Học. 

 Sau khi Lý Dục Thần đến, anh lập tức sử dụng Hắc Hỏa để thanh lọc dấu ấn Thánh Quang trong linh hồn của Trần Văn Học. 

 Vừa nghĩ đến việc từng có một công tử Trần từng đeo kính gọng vàng, nho nhã lịch sự, giờ đây lại trở thành một chiến sĩ cuồng mặc áo giáp, tay cầm kiếm bảng to, nhìn chung sẽ khiến người ta cảm thấy khó mà chấp nhận. 

 Có lẽ vì hình ảnh của mấy kỵ sĩ Thánh Điện mà anh từng gặp quá ấn tượng. 

 Nghĩ đến kỵ sĩ Thánh Điện, Lý Dục Thần lại nhớ đến Ân lão thái thái. 

 “Hình như bà ấy từng nói sẽ dẫn mình đi gặp một người quen cũ, người đó là ai nhỉ?” 

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.