🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
 

 Sau khi hôn lễ ở Hòa Thành kết thúc, Mã Sơn và Tra Na Lệ còn phải tổ chức hôn lễ ở Hào Giang. 

 Dưới sự giám sát của đích thân Vua cờ bạc, khung cảnh ở đó đương nhiên sẽ không thua kém Hòa Thành. 

 Lý Dục Thần vốn định tham gia, nhưng Trần Văn Học đã xảy ra chuyện, tình thế cấp bách nên anh phải đi cứu người. 

 Sau khi Mã Sơn biết chuyện, anh ta lập tức tuyên bố trì hoãn hôn lễ, anh ta cũng sẽ đến Bắc Mễ để cứu người. 

 Theo quan điểm của anh ta, chuyện của anh em mình luôn được đặt lên hàng đầu. 

 Tra Na Lệ cũng đồng ý với Mã Sơn, dù sao hôn lễ ở Hòa Thành cũng đã được tổ chức, cho dù Hào Giang không tổ chức cũng không thành vấn đề. 

 Lý Dục Thần biết Mã Sơn là người thế nào, nhưng thái độ của Tra Na Lệ khiến anh ngạc nhiên. Anh rất mừng vì người anh em của mình có được một người vợ tốt. 

 Tuy nhiên, anh vẫn can ngăn Mã Sơn bảo anh ta yên tâm tổ chức hôn lễ rồi ở lại Nam Dương để phát triển cho tốt. 

 Mặc dù Giang Long Huy đã chết Tam Giác Vàng đã bị san bằng, nhưng Nam Dương là một nơi rất phức tạp. Vu Đạo Phật và các tôn giáo địa phương mọc lên như rừng, cộng thêm thế lực của các giáo phái phương Tây cũng rất mạnh, tập đoàn Kinh Lý muốn bén rễ phát triển ở Nam Dương cũng không dễ dàng. 

 Tất nhiên, Lang Dụ Văn phụ trách mọi việc kinh doanh tuyển chọn nhân tài đều nằm trong sự kiểm soát của ông ta, Mã Sơn sẽ không can thiệp. 

 Nhiệm vụ của Mã Sơn là ổn định thế cục như định hải thần châm. 

 Anh ta và Lý Dục Thần là anh em, cũng là người mà Lý Dục Thần tin tưởng nhất. 

 Có anh ta ở đây, giống như Lý Dục Thần ở đây, anh ta có thể giải quyết được rất nhiều chuyện mà Lang Dụ Văn không làm được. 

 Từ khi đèn Chúc Long Cửu Âm được dung hợp vào cơ thể, tương đương với việc Mã Sơn có thêm một pháp khí sinh mệnh, mà pháp khí sinh mệnh này còn là một thần khí thượng cổ. 

 Với tu vi của Mã Sơn hiện giờ, không nói tới Võ Đạo Tông Sư, mà cao thủ Tiên Thiên bình thường, nhất kiếp tiên nhân muốn giết anh ta cũng không dễ dàng. 

 Cộng thêm Huyền Hàng Môn phía sau Tra Na Lệ, Mã Sơn gần như có thể hoành hành ở Nam Dương. 

 Chính vì vậy mà Lý Dục Thần mới yên tâm để anh ta đi Nam Dương. 

 Mã Sơn vẫn không vui lắm, anh ta luôn cho rằng anh em là trên hết, những chuyện khác đều có thể gác lại. 

 Tuy nhiên, anh ta cũng hiểu rằng Lý Dục Thần ra tay giải cứu Trần Văn Học sẽ không có vấn đề gì, nếu Lý Dục Thần cũng không thể cứu được thì việc đi theo anh ta cũng chẳng có tác dụng gì. 

 Nam Dương có ý nghĩa quan trọng đối với sự phát triển của Tập đoàn Kinh Lý và sự phục hưng của nhà họ Lý. Khi đến Nam Dương, ngoài việc kết hôn, anh ta còn gánh trên vai một gánh nặng lớn. 

 Bởi vì vua cờ bạc Hà Gia Xương đã nhận Mã Sơn là con nuôi, cho nên Mã Sơn có trưởng lão ở Hào Giang, bên này không cần nhiều người đến, Lý Dục Thần chỉ bảo Lâm Mộng Đình đi cùng Đinh Hương đến Hào Giang . 

 Còn Lý Dục Thần lại một mình đến Bắc Mễ. 

 Trần Văn Học bị bắt cóc ở Frani. 

 Nhà họ Trần có nhiều hạng mục đầu tư vào Frani, nơi này được coi là căn cứ quan trọng nhất trong lãnh thổ kinh doanh ở nước ngoài của nhà họ Trần. 

 Theo Trần Định Bang, ngay từ khi Frani được gọi là "Núi Vàng" thì đã có người nhà họ Trần kinh doanh ở đây. 

 Lý Dục Thần gặp Trần Định Bang ở một câu lạc bộ tư nhân nhỏ ở Frani, còn có cả Cố Ngôn Châu – người mà anh đã lâu không gặp. 

 "Bái kiến Lý minh chủ!" vừa nhìn thấy anh, Cố Ngôn Châu chào đón Lý Dục Thần một cách kính trọng. 

 "Cố tiên sinh, chúng ta là bạn cũ, cần gì phải xa lạ như vậy! Đừng nói minh chủ minh chủ nữa, à không phải ông trở về Tân Môn rồi sao?” 

 “Tôi nhìn Văn Học lớn lên, coi nó như con trai của mình, nó xảy ra chuyện, sao tôi có thể không tới chứ?" Cố Ngôn Châu nói. 

 Lý Dục Thần gật đầu, anh biết rằng Trần Văn Học và Cố Ngôn Châu có mối quan hệ tốt. Khi đó Trần Văn Học rất lạnh nhạt với Trần Định Bang vì mẹ anh ta, nhưng trái lại anh ta thân thiết hơn với Cố Ngôn Châu. 

 "Bây giờ tôi nên gọi ông là Cố Tông Sư rồi nhỉ." Lý Dục Thần dùng thần thức liếc mắt một cái, phát hiện mới một năm không gặp Cố Ngôn Châu đã tiến vào cấp bậc tông sư. 

 Trần Định Bang cũng ngạc nhiên liếc nhìn Cố Ngôn Châu, không ngờ rằng ông ta vậy mà đã là Tông Sư rồi. 

 Cố Ngôn Châu chắp tay, cung kính nói: "Nhờ cậu Lý chỉ điểm, cả đời khổ luyện của ta không bằng một câu nói của cậu Lý”. 

 Lý Dục Thần xua tay nói: "Đây là cơ duyên của ông, ông có căn cơ sâu xa, một khi đột phá, thì sẽ mạnh chứ không yếu hơn đám Tông Sư trẻ tuổi”. 

 Cố Ngôn Châu vui mừng khôn xiết, không dễ gì nhận được lời khen của Lý Dục Thần, nhưng hiện giờ không phải lúc chỉ dạy võ công nên cũng không nói thêm gì nữa. 

 Lý Dục Thần hỏi về Trần Văn Học. 

 Trần Định Bang nói: "Tôi đã giao công việc kinh doanh ở nước ngoài cho Văn Học xử lý, vốn dĩ định rèn dũa nó. Nhà họ Trần làm giàu nhờ vận tải biển, hoạt động kinh doanh trải khắp thế giới. Đầu tư ra nước ngoài rất quan trọng đối với chúng tôi. Văn Học đang phát triển nhanh chóng, nhiều hạng mục kinh doanh đã không cần hỏi ý kiến tôi nữa, một mình nó có thể hoàn thành được. Nó đến Frani cũng không phải lần một lần hai nữa, mỗi lần đều rất suôn sẻ, không ngờ lần này…” 

 "Ông có biết ai đã làm không?" 

 "Vẫn chưa rõ. Một vài băng đảng xã hội đen lớn nhất ở Frani đã phủ nhận mọi liên quan." 

 Lúc này, trợ lý của Trần Định Bang gõ cửa, dẫn một người nước ngoài cao lớn, hói đầu vào. 

 "Cậu Anthony, cậu có manh mối gì không?" Trần Định Bang vội vàng hỏi. 

 Anthony liếc nhìn Lý Dục Thần có vẻ rất cảnh giác với khuôn mặt xa lạ này. 

 "Ồ, đây là cậu Lý, người mà tôi nhờ đến để cứu con trai tôi. Cậu có thể tin tưởng cậu ấy mà không cần dè dặt." Trần Định Bang nói 

 “Tôi không thích làm việc với người khác.” 

 Anthony cau mày, rõ ràng anh ta coi Lý Dục Thần như một đồng nghiệp, cho rằng anh là thám tử được Trần Định Bang mời. 

 "Ông Trần, nếu ông không tin tôi, chúng ta có thể chấm dứt hợp tác." 

 "Cậu Anthony, đừng hiểu lầm, không phải là tôi không tin cậu, chỉ là nếu có nhiều người giúp đỡ thì sẽ có nhiều hy vọng hơn. Cậu Lý là bạn tốt của con trai tôi, năng lực của cậu ấy cũng rất mạnh, nếu hai hợp tác, chắc chắn sẽ có nhanh chóng giải cứu con trai tôi. Yên tâm, cậu Anthony, số tiền thù lao mà tôi đã hứa với cậu sẽ không thiếu đồng nào đâu”, Trần Định Bang giải thích. 

 "Tôi từng làm việc ở CIA, không ai hiểu được cách làm thế nào để lấy tin tình báo giải cứu con tin tốt hơn tôi." Anthony lại liếc nhìn Lý Dục Thần, "Tôi sẽ không hợp tác với bất cứ ai, huống hồ còn là một thanh niên thiếu kinh nghiệm! Cậu ta sẽ chỉ làm loạn công việc của tôi, ông Trần, nếu ông muốn con trai ông được cứu càng sớm càng tốt, tốt nhất ông nên làm theo lời tôi nói." 

 Trần Định Bang bất an nhìn Lý Dục Thần, ông ta lo lắng cho sự an toàn của con trai mình, cũng lo lắng lời nói của Anthony sẽ khiến Lý Dục Thần không vui. 

 Lý Dục Thần đương nhiên không hẹp hòi như vậy nói: "Không sao, trước tiên cứ nghe anh ta nói đi." 

 Anthony hài lòng gật đầu: "Rất tốt. Dùng câu mà người Hoa Hạ các người hay nói: cậu rất thức thời”. 

 Anh ta bước đến bàn ngồi xuống, lấy từ trong ví ra một chồng tài liệu dày cộp, đưa từng cái một cho Trần Định Bang. 

 Đây là những thông tin anh ta đã điều tra được. 

 Nó chứa tất cả nơi ở của Trần Văn Học kể từ khi anh ta đến Frani, bao gồm cả nơi anh ta đã đến, anh ta đã liên lạc với ai, anh ta đã nói chuyện với ai, anh ta đã ăn món gì, v.v. Mọi thứ đều chi tiết, kể cả thời gian nơi đi vệ sinh. 

 Nhưng Lý Dục Thần nghe rất lâu, cũng không thấy thông tin này có tác dụng gì. 

 Có điều, có thể phát hiện ra nhiều điều như vậy chỉ trong vòng chưa đầy một ngày sau khi vụ việc xảy ra quả thực là rất chuyên nghiệp. 

 "Có người khả nghi sao?" Trần Định Bang hỏi. 

 "Không." Anthony lắc đầu, "Tôi đã kiểm tra tất cả mọi người, không có vấn đề gì với những người từng tiếp xúc với cậu Trần." 

 "Ngân hàng thì sao? Cậu đã kiểm tra tài khoản mà kẻ bắt cóc để lại chưa?" 

 "Dĩ nhiên." 

 Anthony vừa nói, vừa chỉ vào một số tài liệu. 

 Trần Định Bang thở dài: "Cậu Anthony vất vả rồi." 

 "Không vất vả, đây là nghề của tôi." Anthony nói. 

 Lý Dục Thần bỗng nhiên nói: “Tôi muốn hỏi, từ khi Trần Văn Học bị bắt cóc đến giờ chúng ta đã có được tiến triển gì rồi?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.