Lý Dục Thần gần như có thể xác định, bí cảnh Huyền Vũ ngay dưới chân núi Chung Sơn. Nếu nói chính xác hơn là ở dưới Hiếu Lăng.
Anh không khỏi có một phỏng đoán, năm xưa Thái Tổ Châu Nguyên Chương đào khắp thành, kỳ thực đã từng tìm được truyền thuyết về nơi chôn vàng của Sở Vương.
Vì thế ông ta lấy danh nghĩa xây lăng mộ để đào núi, chỉ là vì một số nguyên nhân nào đó, ví dụ như xác định được vị trí bí cảnh nhưng vì bí cảnh chưa mở nên không tìm được lối vào, hoặc có nguy cơ đào đứt long mạch các loại, tóm lại là ông ta không có cách nào đào tiếp được.
Khi đó cũng có thể là Châu Đệ, bởi vì Hiếu Lăng hoàn thành vào năm Vĩnh Nhạc.
Có thể là sau khi Châu Đệ lấy được la bàn từ mộ Lưu Bá Ôn, mới phát hiện ra nơi chôn vàng của Sở Vương. Ông ta đã dời đô đến Yến Kinh, tất nhiên không muốn Kim Lăng lại hưng long khí, cho nên dứt khoát lấy cách mở rộng Hiếu Lăng, phong tỏa nơi chôn vàng lại. Cho dù sau này có người biết được thì ai dám đào lăng mộ của Thái Tổ?
Nhưng dù là Châu Nguyên Chương hay Châu Đệ thì đều không thể ngăn cản bước tiến của thời đại, không thể thay đổi quy luật hưng vong của triều đại. Sở Vương chôn vàng, có thể diệt Ngô nhưng không thể hưng Sở. Vĩnh Nhạc bắc phạt, tránh được khuyết điểm yểu mệnh của Kim Lăng nhưng cũng không thể ngăn cản vó ngựa của dị tộc nam hạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3660274/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.