"Làm sao lại như vậy? Em không ở bên cạnh anh, tâm lý của anh không vững chắc được", Mã Sơn đưa tay ôm eo Dương Lỵ, nói.
"Anh à, tay anh may mắn như vậy, nên chơi lớn từ sớm rồi!"
Dương Lỵ cười híp mắt ngồi xuống, còn không quên bày ra dáng vẻ của người thắng cuộc quay đầu liếc nhìn Tra Na Lệ.
Tra Na Lệ có hơi ghét bỏ quay đi, không thèm nhìn bọn họ.
"Em nói xem anh nên cược bao nhiêu?", một tay Mã Sơn ôm lấy bả vai Dương Lỵ, anh ta hỏi.
"Mười triệu?", Dương Lỵ cũng là khách quen của sòng bạc, tất nhiên nhìn ra Mã Sơn vẫn chưa đến giới hạn, thử thăm dò nói.
Mã Sơn đếm số chip trên tay, vừa đúng mười triệu. Anh ta có vẻ hơi do dự, cầm một cái chip lật qua lật lại trên ngón tay.
Càng ngày càng nhiều người vây xem, gần như toàn bộ người trong phòng khách quý đều vây quanh, những bàn đánh cược khác chỉ có lẻ tẻ mấy người vẫn đang chơi.
"Được, vậy ván tiếp theo đặt mười triệu!", Mã Sơn nói xong, đẩy chip trên bàn về phía trước, "Ván này thắng, mỗi người ở đây được chia mười ngàn!"
Sau đó anh ta ôm chặt lấy Dương Lỵ, dùng sức bóp một cái vào vị trí nhiều thịt trên người cô ta: "Cục cưng ơi, em hãy mang đến vận may cho anh nha!"
Bầu không khí lập tức trở nên náo nhiệt.
Mười ngàn đồng không là gì với những người trong phòng khách quý, nhưng giống như lúc cướp lì xì trong nhóm vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3660185/chuong-1001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.