Lâm Mộng Đình có chút lo lắng, một mặt cô sợ Lâm Vân bại trận, mặt khác cô cũng lo lắng có phải Lý Dục Thần đã xảy ra chuyện gì trên đường hay không.
Một lát sau, mặc dù Phan Vân Long còn chưa khám phá ra bộ pháp của Lâm Vân, nhưng cũng nhìn ra một vài manh mối. Anh ta hiểu rõ nếu tiếp tục chiến đấu cũng không có ý nghĩa gì, vì vậy chuẩn bị dốc sức giải quyết Lâm Vân.
"Nhóc con, cậu vẫn còn non lắm. Đi chết đi!"
Phan Vân Long nói xong, dang rộng hai tay, một luồng sức mạnh vô hình cực lớn trào ra. Sức mạnh này gần như không có điểm mù, trừ phi Lâm Vân có thể vòng qua phía sau lưng anh ta, nếu không cũng chỉ có thể mạnh mẽ chống đỡ đòn đẩy này.
Khi Phan Vân Long duỗi cánh tay ra thì Lâm Vân đã biết anh ta muốn làm gì, cậu ta vừa lùi lại, vừa hét lớn: "Em họ tốt của anh, em còn đang chờ cái gì vậy?"
Phan Vân Long hoàn toàn không để ý đến Nghiêm Cẩn còn ở một bên, bởi vì anh ta sớm đã quan sát thấy chân khí trên người Nghiêm Cẩn quá yếu, võ công còn kém xa so với Lâm Vân trước mặt. Mà cứ cho là hai người này có xấp xỉ nhau thì dù đến giúp đỡ cũng chỉ là đi chịu chết.
Nhưng chẳng bao lâu, Phan Vân Long hiểu rằng mình đã sai.
Nghiêm Cẩn nhanh chóng lùi lại, một tiếng "Ầm", cậu ta va vào chiếc kệ cổ. Thứ gì đó trên kệ rơi rụng xuống đất.
Chân khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3660029/chuong-845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.