Chương 1152
Một đêm này, toàn bộ nhà họ Liễu như rơi vào trong địa ngục.
Nơi xa nhà nhà đã đốt đèn, thành Uy Viễn ở trong màn đêm chỉ còn lại một cái bóng màu đen.
Chị Mai đứng trên tường thành, Thất Trọng Bảo Hàm trong tay đang tỏa sáng dưới ánh trăng mờ nhạt, nhất là những phù chú kia, lúc sáng lúc tối giống như những vì sao trong đêm.
Hai mươi năm trước, bà ta vì trộm thứ này mà mấy lần chui vào nhà họ Liễu, nhưng đều không thành công. Mà bây giờ, nó lại lẳng lặng nằm trong lòng bàn tay của bà ta như vậy.
Sông Dũng giống như một con rắn lớn màu đen trườn qua thành phố Dũng trong đêm. Ở điểm cuối của nó là tiếng sóng biển gầm thét.
Đối với thế giới mà nói, hai mươi năm quá ngắn, không đủ để thế sự xoay vần, nhưng đối với con người cũng đã đủ dài, dài đến mức cảnh còn người mất, dài đến mức nhân gian thay đổi.
Chị Mai nhìn Thất Trọng Bảo Hàm trong tay, rất muốn ném nó vào trong dòng nước, để nó cuốn trôi đi theo làn sóng cùng với chuyện cũ.
Thế nhưng những phù chú sáng tắt kì diệu trong ánh trăng kia giống như đang kể ra sự vô tội của bọn chúng với bà ta.
Chị Mai bĩu môi, cuối cùng thở dài một tiếng, thu tay về, nhưng lại có vẻ không biết để vào đâu.
Chị Mai nhìn về phía Lý Dục Thần, chớp đôi mắt sáng như sao, hỏi: “Hình như trên người cậu cất giấu không ít đồ tốt, tôi rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3436944/chuong-1149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.