Chương 1147
“Tại sao lại phải chuyển đến đây”.
“Vì… sư mệnh đi?”
“Sư phụ, là sư mệnh, hay là sứ mệnh?”
“Cái này, đều có đi”.
“Cái nào sư mệnh, cái nào là sứ mệnh?”
“Chuyện này nói ra thì phức tạp lắm”.
Lão hòa thượng Hải Không chậm rãi kể lại chuyện xưa.
Tiểu hòa thượng Bình Ba nghe đến mê mẩn, cũng không chú ý đến lúc này từng đám mây tím đang bay cao lên từ núi Chiêu Bảo, hiện ra đầy bầu trời.
Cậu ta chỉ cảm thấy cả người Hải Không trở nên thần thánh trong từng tầng ánh sáng màu tím.
Lúc Hải Không kể xong, trời chiều vừa vặn buông xuống, ánh sáng tím trên bầu trời cũng tản đi.
Bình Ba trở về từ trong câu chuyện xưa thần kỳ kia, dùng ánh mắt sùng bái nhìn sư phụ, vô cùng ước mơ mà hỏi:
“Sư phụ, vậy bây giờ chúng ta sẽ về Phổ Đà sao?”
“Không, không trở về Phổ Đà”, Hải Không lắc đầu.
“Vậy thì đi đâu?”
“Hoàn tục”.
“A!”, Bình Ba vô cùng kinh hãi: “Hoàn tục làm cái gì?”
“Hoàn tục, cưới vợ đi”, Hải Không bình tĩnh nói.
…
Sông Dũng mãnh liệt chảy qua dưới chân núi Chiêu Bảo, nước sông cuồn cuộn chảy vào biển Hoa Đông.
Trên sông có một vài con thuyền qua lại, đi ra đi vào bến cảng.
Ngay ở bên kia bờ sông có một bến tàu nhỏ, vừa vặn có thể nhìn thấy thành Uy Viễn xa xa phía đối diện. Ở bến tàu có mấy chục chiếc thuyền lớn nhỏ đang đậu, dưới ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3434327/chuong-1144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.