Chương trước
Chương sau
Chương 1106

Lý Dục Thần nhẹ nhàng vung tay lên, Viên Thọ Sơn liền bay ra ngoài, lộn mấy vòng trên không trung như trang giấy, sau đó rơi xuống mặt đất.

Ông ta bị dọa đến mức hồn lìa khỏi xác, bàn tay sờ loạn trên người, phát hiện mình cũng không bị thương.

Lúc ông ta đang thở phào nhẹ nhõm, chợt nghe Lý Dục Thần nói:

“Vừa rồi ông nói như thế nào, nếu có nửa câu nói dối thì sẽ bị thiên lôi đánh xuống, đúng không? Bây giờ tất cả mọi người đều đã thấy được, ông không chỉ là nửa câu nói dối, mà câu nào cũng là dối trá hết!”

Vừa dứt lời, Lý Dục Thần liền đưa tay chỉ lên trời.

Sấm sét xuất hiện trên đất bằng và trong hư không.

Một tia chớp như một con rồng vàng chợt hiện ra, từ trên trời giáng xuống, rơi vào trên đỉnh đầu Viên Thọ Sơn.

Mọi người chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang, một luồng ánh sáng trắng chói lóa lóe lên, bóng người Viên Thọ Sơn đã hoàn toàn biến mất.



Về tia chớp đột nhiên xuất hiện này đã được lưu truyền ra thành hai phiên bản.

Một loại là nói lúc ấy Viên Thọ Sơn ăn nói lung tung, lời lẽ dối trá, lại chỉ tay lên trời thế, kết quả một câu thành sấm, ông ta đã thật sự bị thiên lôi đánh xuống.

Một loại khác thì nói Lý Dục Thần chẳng những biết võ đạo, lại còn biết pháp thuật, có được năng lực điều khiển sấm sét, một tay đã gọi thiên lôi đến đánh chết Viên Thọ Sơn.

Nhưng mà đa số người càng tin tưởng chuyện thứ nhất, thiên đạo tuần hoàn, báo ứng là đáng đời.

Mà liên quan tới Lý Dục Thần, câu chuyện được lưu truyền phổ biến nhất, cũng là chuyện được người ta nói say sưa nhất vẫn là anh dùng một kiếm tiêu diệt ninja Đông Doanh.

Việc này do người có dày dặn kinh nghiệm truyền ra, sau khi được người giang hồ thêm mắm thêm muối, đều đã lan truyền ra khắp nơi.

Từ đây, sự kiêu ngạo của võ lâm Nam Giang đã từ có hai vị Tông Sư Hà, Liễu biến thành Lý Đại Tông Sư.

Cho dù Lý Dục Thần đã sớm nhấn mạnh rằng anh là người của nhà họ Lý ở thủ đô, mọi người cũng đều tôn xưng anh là cậu Lý, nhưng người Nam Giang vẫn cho rằng anh là Tông Sư Nam Giang, lý do là anh lớn lên ở thành phố Hòa, lại dùng một trận chiến để nổi tiếng ở đại hội võ lâm Tiền Đường, bây giờ cũng đang ở thành phố Hòa, còn đính hôn với tiểu thư nhà họ Lâm ở thành phố Hòa nữa.

Danh tiếng của Lý Đại Tông Sư đã truyền khắp võ lâm Hoa Hạ chỉ trong một đêm.



Trước cửa một trang viên nghỉ dưỡng ở ngoại ô thủ đô đỗ đầy những chiếc xe sang trọng, từng hàng vệ sĩ áo đen bao vây toàn bộ trang viên.

Trong rừng cây xung quanh trang viên, mơ hồ có thể thấy được những bóng người chớp động cùng với ống nhắm phản quang.

Bảo vệ của trang viên thì được phái ra bên ngoài tuần tra.

Hai bảo vệ đứng cách xa trang viên nhất phụ trách trấn giữ cánh cổng tiến vào trang viên. Nơi này căn bản là không có xe cộ gì, càng không có người đi đường, nhưng bọn họ lại không dám lơ là chút nào, chỉ vì hôm nay là ngày mà những người đứng đầu bốn gia tộc lớn ở thủ đô tụ họp.

“Haiz, anh nói xem trong bốn gia tộc lớn, nhà ai là lợi hại nhất?”, một tên bảo vệ không nhịn được tò mò trong lòng, hỏi.

Một tên bảo vệ khác nói: “Nếu nói có tiền nhất, chắc chắn là nhà họ Vương; nếu nói đến quyền lực và thế lực, hình như nhà họ Sở mạnh hơn. Hẳn là như vậy đi”.

“Cũng chưa chắc, anh đã quên mất nhà kia rồi à, đó chính là đời sau của hoàng tộc tiền triều. Hơn nữa nghe nói gần đây còn xuất hiện một vị công tử thiên tài nữa”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.