Quản lý Trương vừa nãy còn mặt mày tươi cười giờ đã trở mặt, ngẩng đầu, ưỡn ngực, cất bước chân gió lớn thổi cũng không lay động, ra vẻ ta là quản lý của câu lạc bộ cao cấp Thân Châu
“Quản lý Trương, thế này là sao? Chẳng phải tôi đã ký giấy nợ rồi sao?”, Trần Văn Học hỏi.
Quản lý Trương nói: “Cậu Trần, tôi cũng chẳng còn cách nào. Tôi vừa nhận được tin, tất cả ngân hàng và tổ chức tài chính tín dụng đều dừng cấp tín dụng cho cá nhân cậu, kể cả doanh nghiệp dưới tên nhà họ Trần các cậu. Việc này… có phải tôi có thể hiểu là, tín dụng cá nhân của cậu hoặc là quan hệ giữa cậu và nhà họ Trần xảy ra vấn đề nghiêm trọng phải không?”
Quản lý Trương nói rất thong thả chậm rãi, thậm chí còn có ngữ khí chế nhạo.
“Đương nhiên rồi, cậu Trần là ai chứ, chúng ta biết rất rõ, nếu là số tiền nhỏ, tôi trực tiếp miễn phí cho cậu cũng được, nhưng số tiền lớn như vậy, tôi cũng không có quyền, hay là, tôi gọi điện cho cấp trên của chúng tôi xin cho cậu?”
Đương nhiên Trần Văn Học biết quản lý Trương đang từ chối, gọi điện xin ý kiến gì chứ, chỉ sợ là sớm đã xin ý kiến rồi, nếu không làm sao đột nhiên lại trở mặt?
Lư Cương nói: “Được rồi được rồi, chẳng phải là thanh toán thôi sao, mỗi lần đều là Văn Học mời, hôm nay để tôi”.
Trương Tiểu Vũ cũng nói: “Để tôi, để tôi, bao nhiêu tiền”.
“Một triệu bảy trăm tám mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3372535/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.