Mã Sơn vô cùng hổ thẹn, mình còn không lạc quan và kiên định bằng cô em gái Đinh Hương này.
Nhưng Đinh Hương nói với anh ta, là Lâm Mộng Đình nói với cô ấy như vậy.
Lúc vừa nghe được tin, Đinh Hương khóc giàn dụa nước mắt, nhưng Lâm Mộng Đình đã nói với cô ấy những lời như vậy, Đinh Hương liền nghĩ thông suốt.
Mã Sơn tự chế nhạo cười nói: “Em xem anh, đàn ông như này, còn không bằng hai cô gái!”
Lý Dục Thần cũng không ngờ Lâm Mộng Đình và Đinh Hương lại kiên cường như vậy, trong lòng tin tưởng anh như vậy, nhất thời cũng rất cảm khái.
“Chỉ là không biết Đinh Hương và Mộng Đình có bị người khác ức hiếp không?”
Mã Sơn cười nói: “Việc này em không cần lo lắng, với bản lĩnh hiện tại của họ, chỉ có đi ức hiếp người khác, người bình thường không ức hiếp nổi họ”.
Lý Dục Thần cũng phải mỉm cười.
Nghĩ cũng đúng, họ nhập môn tu hành cũng hơn hai tháng rồi, một người có cơ thể ngũ âm, một người vì bị Lâm Thiếu Bình hạ độc mà trong họa được phúc đả thông kinh mạch, lại thêm công pháp mà anh truyền thụ dựa theo đặc điểm riêng của họ, với tư chất của họ, hơn hai tháng đúng là có thể luyện ra chút bản lĩnh.
Mã Sơn lại nói: “Ở trường chẳng phải có cậu Từ đó mà, có anh ta ở đó, cũng không ai dám ức hiếp họ”.
“Từ Hiểu Bắc hả?”, Lý Dục Thần nghĩ đến Từ Thông: “Em đang muốn tìm bố của anh ta làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3371042/chuong-934.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.