Sư phụ Vinh cũng vừa hay nhìn sang ông ta.
Hai người nhìn nhau, sau đó gật đầu.
…
Sau một trận mưa lớn, trong đầm hoang lại trong xanh trở lại.
Nước lũ mau rút đi, để lại dấu vết hoang tàn kinh hãi dưới đất.
Cụ Nham Sơn dắt tẩu thuốc bên hông, trên chân buộc dao chặt củi, trên lưng vác cây cung, đi trong đầm hoang sau mưa.
Ông cụ và những người khác cùng tìm kiếm gần một tháng.
Người khác đều đi hết, ông cụ vẫn ở lại.
Dựa vào khứu giác của thợ săn già nhất, cũng từng nổi tiếng nhất trấn Lâm Hoang, ông cụ không từ bỏ.
Ông cụ muốn tìm cháu gái của mình.
Ông cụ biết, rất có thể họ sẽ đột ngột xuất hiện ở nơi nào đó.
Giống như năm đó, tiên nữ đột nhiên xuất hiện trước mặt ông cụ.
Cụ Nham Sơn di theo con đường trong trí nhớ, nhưng đi mãi đi mãi vẫn lạc đường.
Đầm hoang nổi bật chính là ở chữ “hoang”, sau một trận mưa lớn biến thành ‘đầm’, mấy trăm hơn ngàn năm, không ai có thể đi hết một lượt trong cả đầm hoang.
Bên ngoài cho rằng Thập Vạn Đại Sơn là từng ngọn núi liên tiếp, giống như trồng cây, từng cái cây xếp hàng đứng đó, nhưng vào trong mới biết, trong đại sơn là núi liền núi, núi đè núi, núi ôm núi, núi lớn liền núi nhỏ, núi nhỏ quấn quanh núi lớn. Nhìn từ xa, là từng ngọn núi trong đám mây, nhưng trước mắt chỉ có rừng rậm che lấp bầu trời, và những vách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3363916/chuong-913.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.