Chương trước
Chương sau
Cô gái áo đen do dự nói: “Nhưng, nếu anh ta không có lòng tốt…”

“Hừ, vậy thì đừng trách chúng tôi không khách sáo!”, cô gái áo xanh nói: “Có bà bà ở đây, muội còn sợ anh ta gây sóng gió gì được?”

Cô gái áo đen gật đầu, nhìn sang Lý Dục Thần, nói: “Các người đi theo tôi”.

Lý Dục Thần theo cô gái áo đen đi lên cầu đá.

“Sư muội cẩn thận”.

Cô gái áo xanh dặn dò một câu, liền quay người về biển hoa bảo vệ cổng.

Đi qua cây cầu đá, là một khu rừng cây nguyên thủy, vốn không có đường đi.

Nhưng không biết cô gái áo đen chạm vào chỗ nào, cảnh tượng lại thay đổi, xuất hiện một con đường nhỏ.

Tận cuối của con đường là một cái đình nghỉ.

Qua cái đình nghỉ, cảnh vật rộng rộng rãi thông thoáng, trước mặt là bãi đất rộng lớn, phía trước là đình đài lầu các, mái hiên cổ kính, lại có một loạt kiến trúc cổ xưa.



Phía trước mặt của khu kiến trúc là một cổng chào, bên trên khắc hai chữ lớn: Âm Sơn.

Lý Dục Thần nhìn mà ngẩn người, suýt nữa nghĩ mình đi nhầm chỗ, đến tông môn của phái Âm Sơn.

Anh nhìn sang Mộc Niên Phong.

Mộc Niên Phong cũng thấy rất kỳ lạ, càng không biết là thế nào, chỉ lắc đầu.

Cô gái áo đen nói: “Các người ở đây đợi một lúc”.

Nói xong liền đi về phía cổng chào.

Một lúc sau, cô ta và mấy cô gái khác cùng đi ra.

Những cô gái này ăn mặc gần giống nhau, đều mặc một loại trang phục truyền thống kiểu địa phương đặc biệt, chỉ là màu sắc khác nhau.

Người dẫn đầu là một cô gái áo đỏ, vô cùng nổi bật.

Cô gái áo đen đi theo bên cạnh cô gái áo đỏ, chỉ vào Lý Dục Thần nói: “Hồng Yên sư tỷ, chính là bọn họ”.



Cô gái áo đỏ nhìn Lý Dục Thần một cái, hỏi: “Là anh đã điểm huyệt Hồng Lăng sư muội?”

Lý Dục Thần nói: “Tôi không biết cô ta tên là gì, nhưng nghe cô nói như vậy, có lẽ là đúng”.

Cô gái áo đỏ gật đầu nói: “Được, anh đi theo tôi”.

Rồ chỉ vào Nghiêm Cẩn và Mộc Niên Phong nói: “Bách Hoa Cốc chưa từng tiếp đón đàn ông, cho anh vào đã là phá lệ, hai người họ không được vào”.

Lúc này, một cô gái mặc áo vàng đột nhiên chỉ vào Mộc Niên Phong lớn tiếng nói: “Ông ta… ông ta… tôi biết ông ta! Ông ta là đường chủ ngoại đường phái Âm Sơn!”

Các cô gái khác đều kinh ngạc.

Cô gái áo đen nói: “Hay lắm, vừa nãy tôi đã nói mấy người này rất kỳ lạ, sợ là lưu manh, cũng chỉ vì Bích La sư tỷ trung hậu mới để họ vào”.

“Hừ! Quả nhiên là người của phái Âm Sơn!”, cô gái áo đỏ tức giận nói: “Âm mưu hay lắm. Nhưng các người cũng quá coi thường Bách Hoa Cốc rồi, hôm nay sẽ cho các người có đi mà không có về! Các tỷ muội, bày trận!”

Nói xong, mấy cô gái tự tản ra, bao vây ba người Lý Dục Thần

Lý Dục Thần vừa nhìn vị trí đứng của họ, biết là bày trận pháp Bắc Đẩu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.