Hai bên một Nam một Bắc, một bên đại diện cho chính nhất, một bên đại diện toàn chân.
So sánh ra, xung quanh Bạch Vân Quan có vương khí vờn quanh, có cảm giác ẩn trong thành phố. Còn phủ Thiên Sư dựa núi cạnh sông, càng có cảm giác hoang dã quy ẩn.
Đáng tiếc là, tòa nhà của phủ Thiên Sư phần lớn đều là xây mới, rường cột chạm trổ, vô cùng tinh xảo, nhưng không đủ cổ xưa. Về bài trí cũng có cố ý tạo hình dạng bát quái, mấy cung điện bài trí không hợp với phong thủy địa khí ở đây.
Xem ra tuy nơi này sâu trong núi, nhưng lại chịu quá nhiều ảnh hưởng và quấy nhiễu của hồng trần.
Lý Dục Thần đi dạo tùy ý, không phát hiện ra chỗ nào đặc biệt, đoán rằng nơi này không phải nơi thiên sư luyện công.
Chỉ tìm được một đạo sĩ gác cổng, nói là đến thăm Trương thiên sư, nhờ anh ta đi thông báo.
Đạo sĩ gác cổng có thái độ rất tốt, giải thích với anh, bình thường thiên sư không gặp khách, còn nói rõ chi tiết một vài quy tắc và quy trình tham quan và vào dâng hương. Là anh ta đã coi anh là du khách rồi.
Lý Dục Thần cũng rất bất lực, đây là đạo sĩ bình thường, nói với người ta mình ta đệ tử Thiên Đô, sợ rằng người ta cũng chưa chắc biết, cũng không thể thi triển thuật pháp cho người ta xem chứ.
Bỗng nhiên nhớ ra mình còn mang theo kiếm Thiên Sư, bèn nói: “Đạo trưởng, anh đi thông báo một tiếng, nói là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3353408/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.