“Hừ, tao không có thằng con như mày!”, Nghiêm Công Nghiệp tức giận nói.
“Bố à! Đều là con đàn bà thối đó ép con! Bố, bố tha thứ cho con đi!”, Nghiêm Sĩ Khâm khóc lóc chảy nước mắt nước mũi, thấy Nghiêm Công Nghiệp vẫn luôn nghiêm mặt, quỳ xuống bò về phía Nghiêm Tuệ Mẫn: “Tuệ Mẫn, cô nói giúp anh đi, Tuệ Mẫn, cô biết đây, đều là người nhà họ Hầu làm, anh không biết họ muốn hại bố chúng ta!”
Nghiêm Tuệ Mẫn lạnh lùng nhìn ông ta nói: “Từ ngày anh đuổi bố và em ra khỏi nhà, thì đã không còn là anh cả của em nữa. Anh cả của em đã chết rồi!”
Nghiêm Sĩ Khâm lại bò đến vợ chồng Nghiêm Tư Tề, cầu xin nói: “Em trai, em dâu, hai người nói giúp anh đi, chúng ta là anh em ruột mà!”
Nghiêm Tư Tề lắc đầu thở dài: “Em cũng là đứa con bất hiếu, đâu có tư cách nói giúp anh”.
Ông ta quay đầu nhìn sang con trai của mình, vẻ mặt vui mừng xoa đầu Nghiêm Cẩn: “Cũng may có Nghiêm Cẩn và Lâm Vân, nếu không phải có chúng, thực sự để anh và độc phụ đó hại chết bố chúng ta, em cũng chỉ có thể đi chết thôi”.
“Bố!”, Nghiêm Cẩn kêu một tiếng, muốn an ủi bố mình mấy câu.
Nghiêm Tư Tề ngăn cậu ta, nói: “Con trai, con không cần an ủi bố. Luận hiếu nghĩa, luận trách nhiệm, luận dũng khí, luận năng lực, bố đều không bằng con. Con còn có thể gọi bố một tiếng bố, bố đã rất vui rồi”.
Nghiêm Công Nghiệp gật đầu nói: “Hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3352855/chuong-808.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.