Nhưng ông ta còn chưa kịp đứng lên, hai chân đã bị Lâm Vân ôm lấy, người ngã bịch xuống.
Nghiêm Cẩn lao ra từ bên trong tủ quần áo, cưỡi lên người lang trung Tôn, đấm bịch bịch hai quyền.
Mặc dù không luyện võ, nhưng hai quyền trong cơn tức giận của một thiếu niên trẻ mười bảy mười tám tuổi không phải người bình thường có thể thừa nhận.
Đôi mắt lang trung Tôn nổ đom đóm, Lâm Vân cũng hoàn toàn chui ra khỏi giường.
Hai chàng trai trẻ đánh ông ta một trận tơi bời.
Ngoài phòng, Nghiêm Tuệ Mẫn nghe được tiếng vang ầm ầm bịch bịch từ trong điện thoại di động.
Sau đó, lang trung Tôn mặt mũi sưng vù bị hai đứa áp giải ra ngoài.
Lâm Vân không hề khách khí, dùng sức đạp một chân vào lưng ông ta, lang trung Tôn lập tức quỳ xuống ngay trong nhà chính.
Lý Dục Thần cười hì hì nhìn ông ta: “Lần này thanh danh của ông không cần đến lượt tôi làm hỏng. Yên ổn làm thầy thuốc thì không thích, lại đi giúp người ta mưu tài hại mệnh. Cái này gọi là, tự tạo nghiệt không thể sống!”
Trong lòng Nghiêm Tuệ Mẫn mới vừa nảy lửa, không biết lấy sức lực ở đâu ra, bà ta xông lên tát bôm bốp lang trung Tôn mấy bạt tai.
“Tại sao phải làm như thế?”, bà ta giận dữ hét.
Lang trung Tôn bị Lâm Vân và Nghiêm Cẩn đánh một trận, lại bị tiếng rít gào này hét vào mặt, đầu óc không quá tỉnh táo, gật lên gật xuống.
Lâm Vân thấy thế liền đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3351213/chuong-791.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.