Từ Đồng Khánh Đường đi ra, Tamagawa Kyoko lấy điện thoại gửi đi một tin nhắn:
“Trí Nhẫn đang ở Đồng Khánh Đường, có thể hành động”.
Sau khi gửi tin nhắn đi, cô ta rẽ vào con đường nhỏ bên cạnh.
Con đường này chính là hướng đi đến sơn trang Ngô Việt.
Nhưng cô ta vừa đi chưa được mấy bước, thì nhìn thấy một thanh niên đứng giữa đường không xa phía trước, cười như không cười nhìn cô ta.
“Sao thế, vậy mà đã muốn đi rồi sao?”
Tiền Nhược Vọng cầm một ấm nước, đi đến vườn hoa, tưới nước cho mấy khóm hoa cúc nở rộ trong gió thu.
Trong bụi cậy, trên cây và bồn hoa của hoa viên xuất hiện mười máy bóng người như quỷ dị.
Toàn bộ những người này đều mặc đồ đen, buộc khăn đen trên đầu và che mặt, bên hông treo túi vải, sau lưng có kiếm dài ngắn khác nhau.
Tiền Nhược Vọng không kinh sợ. nước trong ấm chảy xuống với góc độ đẹp mắt, không hề dao động.
“Tiền gia chủ, ông rất bình tĩnh”, người áo đen dẫn đầu nói.
Đến khi tưới xong khóm hoa cúc cuối cùng, Tiền Nhược Vọng mới xách ấm nước quay người lại, cười nói: “Các người cũng không gấp mà”.
Người áo đen nói: “Tiền gia chủ, ông biết tại sao chúng tôi đến đây thì giao đồ ra đây đi”.
“Nhiều năm như vậy, các người vẫn không từ bỏ ảo tưởng sao?”
“Tiền gia chủ, tôi không muốn nhiều lời với ông, ông không giao đồ ra, tôi chỉ đành đại khai sát giới. Hòa thượng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3344593/chuong-774.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.