Anh chàng này, chắc không phải giỡn mình thật chứ?
“Này, cô gái, rốt cuộc cô có biết chữa không?”
Những người xung quanh nghi ngờ.
“Đừng bốc phét đấy nhé?”
“Trong xinh đẹp như vậy, làm việc gì không tốt, lại đi học bốc phét theo người ta!”
Tiền Hân Đồng nghiêm mặt, trừng đôi mắt, nói: “Vội cái gì, khám bệnh chẳng phải là quan sát, ngửi và hỏi triệu chứng sao!”
Nhưng cô ta thực sự không có cách gì, trong lòng hơi sốt ruột, chỉ đành dày mặt đứng ở đó.
Yukio Takada vẫn đang chuyên tâm bôi thuốc, một nửa cánh tay phải của gã chốc đầu đã được bôi đầy thuốc cao.
Làn da được bôi đầy thuốc cao trông có vẻ đã đỡ hơn, dễ chịu hơn nhiều.
Tiền Hân Đồng dứt khoát đi đến bên cạnh Yukio Takada, ghé sát nhìn ông ta bôi thuốc.
Yukio Takada cũng mặc kệ cô ta, chỉ chuyên tâm làm công việc của mình.
Tiền Hân Đồng hỏi: “Ông Điền, thuốc cao này của ông lấy từ đâu ra?”
“Thuốc cao của tôi…”, trên mặt Yukio Takada còn lộ ra vẻ đắc ý, bỗng cảm thấy không đúng: “Tại sao gọi là lấy ở đâu ra? Đây là phương thuốc bí truyền của tông môn chúng tôi! Còn nữa, cô không được gọi bừa, tôi không phải ông Điền gì”.
“Ấy, chẳng phải ông họ Điền sao?”
“Tôi họ Yukio”.
“Ồ, vậy nhất định là bố ông họ Điền, mẹ ông họ Cao rồi”.
Tiền Hân Đồng bắt đầu quấy nhiễu.
Yukio Takada tức đến thổi râu trợn mắt: “Không phải, mẹ tôi không phải họ Điền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3344001/chuong-765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.