“Muốn làm đệ nhất tông sư Nam Giang? Ông ta có thể qua được cửa ải Hà Trường Xuân trước rồi tính chứ phải không”.
Lý Dục Thần cười ha ha.
Tiên thiên? Tiên thiên của võ giả, và tiên thiên như anh, hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Võ giả nhập tiên thiên, còn ở dưới chân Thiên Đô, có thể lên thang trời hay không cũng chưa chắc.
Nói chuyện với chị Mai xong, mới gọi những người khác quay lại.
Sư phụ Vinh và ông chủ Vương nhìn sắc mặt của chị Mai là biết đại khái là vấn đề gì, trong lòng vui mừng.
Mọi người lại tiếp tục uống rượu nói chuyện, vui vẻ ra về.
Ăn cơm xong, Lý Dục Thần gọi Lâm Vân đến, hỏi: “Hai ngày nay nhà cậu thế nào?”
Lâm Vân nói: “Vẫn ổn, bố em rất bận, chuyện trong nhà đã gần như không hỏi đến, cả ngày cùng tập đoàn của mấy người chú Lang nghiên cứu chuyện kinh doanh. Mấy ngày nay sức khỏe ông nội em cũng rất tốt, hôm nay biết anh quay về, còn đặc biệt dặn em, bảo em nói với anh một tiếng, bây giờ ông rất tốt, bảo nếu anh bận thì không cần đi thăm ông”.
“Mẹ cậu thì sao?”
“Mẹ em ở thành phố Mai, vẫn chưa về. Hình như bệnh tình của ông ngoại lại chuyển biến xấu”.
“Không đến Tiền Đường mời ông Hồ à?”
“Mời rồi, nhưng ông Hồ cũng bị bệnh, không ra khỏi nhà được”.
“Ông Hồ bị bệnh?”
Lý Dục Thần cảm thấy không ổn lắm.
Tuy Hồ Sư Ước đã lớn tuổi, nhưng sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3335200/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.