Nói mãi nói mãi liền phá lên cười.
Trương Diễm Diễm nói: “Anh đi đưa cho anh ấy đi”.
Mã Sơn suy nghĩ nói: “Anh cũng muốn đi đưa, nhưng anh chỉ biết phương vị, sợ không tìm được”.
Trương Diễm Diễm nói: “Em biết, anh chuẩn bị quần áo đi, rồi xuống tầng mua ít đồ ăn sáng, chúng ta cùng đi”.
Mã Sơn thấy cũng được, ra khỏi giường, chuẩn bị quần áo cho Lý Dục Thần, xuống tầng đi mua đồ ăn sáng.
Trương Diễm Diễm mặc xong quần áo, ngồi trước bàn, cầm giấy nhắn của khách sạn, suy nghĩ, viết mấy hàng chữ.
Mã Sơn quay về, hai người mang theo đồ cùng ra ngoài.
Họ gọi một chiếc xe, đi thẳng ra Cư Dung Quan, đi qua Bát Đạt Lĩnh, vào trong núi.
Sau đó lại đi bộ, tìm được dãy núi chỗ thành hoang dã đó.
Trương Diễm Diễm chỉ vào ngọn núi không xa nói: “Mã Sơn, anh mang cho cậu Lý đi, anh ta không mặc quần áo, em không qua đó nữa. Hai anh em các anh nói chuyện thong thả, em về trước đây”.
Mã Sơn cũng không nghĩ nhiều, nói: “May mà em trí nhớ tốt, mới tìm được nơi này. Được, em về trước đi, nói với mấy người chị Mai một tiếng, chốc nữa anh về”.
Mã Sơn đi lên núi tìm được Lý Dục Thần.
Lý Dục Thần đang ngồi thiền ở đó, đón tia nắng đầu tiên dâng lên từ hướng Đông.
Lần đầu tiên anh cảm thấy thì ra trong mặt trời mọc, ẩn chứa năng lượng cường mạnh như vậy, chém mở bóng tối, chiếu sáng cả thế gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3332721/chuong-735.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.