Cô ta bỗng cười lớn ha ha: “Có lẽ anh chính là thiên ma chuyển thế đấy?”
Lý Dục Thần mỉm cười nói: “Vậy thì để thiên ma chuyển tu chính đạo, từ nay thiên hạ thái bình”.
“Ngu dốt cố chấp!”, Trương Diễm Diễm hừ lạnh lùng một tiếng: “Vậy anh giết tôi đi! Tôi là Trương Diễm Diễm, anh giết tôi, chính là giết Trương Diễm Diễm, giết cô gái yếu đuối hồng trần, giết người trong lòng của bạn tốt nhất của anh. Nếu anh xuống tay được, không cần tôi giúp anh đánh thức tâm ma, anh chính là ma! Trải qua bao nhiêu lôi kiếp, anh cũng là ma!”
Đây chính là chỗ dựa để Trương Diễm Diễm tự tin không sợ.
Lý Dục Thần chưa trải qua lôi kiếp, cô ta còn lo sợ Lý Dục Thần giết cô ta thật trong lúc tức giận, nhưng đã trải qua lôi kiếp, đạo tâm rộng lớn tâm ma diệt trừ, không thể giết người vô tội, nếu không tâm ma phản phệ, sẽ rất thảm.
Đây chính là khuyết điểm lớn nhất của tu hành chính đạo.
Lý Dục Thần lắc đầu, nói: “Tôi không giết Trương Diễm Diễm, tôi chỉ giết cô”.
Trương Diễm Diễm ngẩn người: “Không thể nào, linh hồn của Trương Diễm Diễm đã hòa làm một với tôi, anh không thể nào chia tách chúng tôi!”
Lý Dục Thần nói: “Vừa nãy tôi không thể, nhưng bây giờ tôi đã có thể”.
Nói xong, trong tay bỗng có thêm một thanh kiếm gỗ đào.
Anh giơ cây kiếm lên, trên thân kiếm thấp thoáng sáng lên rất nhiều phù hiệu màu vàng, chằng chịt chi chít, như nòng nọc màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cao-thu-ha-son-ta-la-tien-nhan/3332718/chuong-732.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.